Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 539

Cập nhật lúc: 2025-01-07 19:27:44
Lượt xem: 91

Hơn nữa Trình Ninh không phải không được ở lại thành phố. Tưởng Mai còn biết, có rất nhiều đơn vị mà người khác muốn tiến vào còn không được đã biểu đạt ý đồ với Trình Ninh, lại bị cô từ chối hết.

Không chỉ Tưởng Mai cảm thấy đáng tiếc, cả mấy giáo viên chuyên ngành mỹ thuật cũng cảm thấy đáng tiếc.

Bởi vì nền tảng của học viên công nông binh tốt xấu lẫn lộn, kỹ năng chuyên môn của Trình Ninh có thể nói là tốt nhất trong lứa học sinh lần này.

Thậm chí trong hai năm học, đã xuất bản một số tập tranh vẽ.

Tuy rằng đối với một số họa sĩ nổi danh mà nói, tập tranh mà Trình Ninh vẽ theo phong cách chuyện xưa, có giá trị, nhưng xét về trình độ chuyên nghiệp còn hạn chế, nhưng điều này cũng không cản trở việc cô là một học sinh xuất sắc nhất trong số những học viên công nông binh khóa này của bọn họ.

"Quay về công xưởng ở công xã, đó là em tự hủy con đường tương lai của mình”

Trình Ninh đến văn phòng khoa chào tạm biệt các giáo sư, lúc đến văn phòng giáo sư Lương Học Mẫn, giáo sư Lương không nể mặt chút nào nói thẳng.

Hơn nữa giáo sư Lương và Trình Ninh có quan hệ sâu xa.

Bà ấy là chị cả của bố dượng Lương Ngộ Nông của Trình Ninh.

Khi Trình Ninh vừa tới trường học, mẹ đẻ Tiêu Lan và bố dượng Lương Ngộ Nông của cô đã đưa cô đi tìm vị giáo sư Lương này đi ăn một bữa cơm.

Lúc đó giáo sư Lương còn hơi coi thường cô.

Bà ấy gặp Trình Ninh, phát hiện cô còn xinh đẹp so với mẹ mình, trong lòng bắt đầu nảy sinh thành kiến với cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-539.html.]

Vân Mộng Hạ Vũ

Bà ấy luôn luôn mạnh mẽ hơn, không quá để ý Tiêu Lan nhỏ bé và yếu ớt, mẫn cảm, cũng không thích việc em trai của mình bảo vệ Tiêu Lan, chẳng qua bà ấy thanh cao kiêu ngạo, thật sự cũng không muốn nói những điều nhỏ nhặt.

Biết Trình Ninh là con gái ruột của em dâu mình để lại ở Bắc Thành, bà ấy đặc biệt xem qua tư liệu nhập học của cô.

Lên được báo chí, xuống nông thôn giúp thôn dân địa phương xây dựng công xưởng, làm thiết kế, thi hành "chương trình phòng chống thiên tại sau cơn mưa" từ đó gián tiếp cứu sống được tính mạng của vô số thôn dân.

Khi bà ấy xem tư liệu liền cảm thấy là lạ.

Chờ sau đó nhìn thấy cô, nhìn cô trưởng thành như vậy, mới mười tám chín tuổi đã lấy chồng kết hôn, người chồng kia vẫn là xưởng trưởng của xưởng sản xuất đồ tre gỗ địa phương đồng thời còn là chủ nhiệm văn phòng thanh niên trí thức, bà ấy cảm thấy bản thân cần thiết phải hiểu rõ mọi chuyện.

Chẳng qua về sau bà ấy mới phát hiện tính cách của Trình Ninh hoàn toàn khác với mẹ đẻ Tiêu Lan của mình, cô cũng có kỹ năng chuyên môn vững vàng, lại luôn lạnh nhạt với mẹ đẻ Tiêu Lan và bố dượng, ngoại trừ bữa cơm hôm ấy, thì từ đó cũng không nghe nói lại tiếp tục qua lại gì, hoàn toàn không có suy nghĩ muốn quen biết hoặc leo lên, ấn tượng với cô mới chậm rãi đổi mới rất nhiều.

Giáo sư Lương nghe nói Trình Ninh muốn về quê, thì liền kịch liệt phản đối.

Bà ấy nói: “Sở đã đồng ý, em có thể ở lại trường, chuyện này đối với sự phát triển chuyên môn của em mà nói, thì đây mới là điều tốt nhất.”

Trình Ninh không quan tâm.

Cô mỉm cười mà nói: “Trong thực hành mới có thể tạo ra chân lý, cho nên em muốn quay về, cái này là chuyên môn của chúng ta, điều quan trọng nhất không phải là năng lực phân tích và cũng không phải là tay nghề thủ công phải không ạ? Em chỉ là muốn có thể mài giũa tay nghề thủ công của mình, nhưng ở đây lại không có được điều đó”

Giáo sư Lương: “Nếu em rời đi, vậy thì em có muốn nói lời từ biệt với mẹ của em hay không?”

Giáo sư Lương chỉ có thể nhẫn nhịn mà hỏi lại.

Trình Ninh cười rồi nói: “Em không có ý định này”

Loading...