Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 602

Cập nhật lúc: 2025-01-07 19:30:50
Lượt xem: 124

Lúc cô đến Hàn gia đã hai tuổi, cô nào giống như vậy?

Nhưng là biểu tình của anh rất nghiêm túc, thực nghiêm túc.

Điều này cô vẫn là có thể nhìn ra được “Cho nên, anh mới đối xử hung dữ với em sao?”

Trình Ninh nhìn anh, mang theo chút như suy tư cùng bừng tỉnh đại ngộ nói, “Em khi đó có bộ dáng nhăn dúm như vậy, cho nên anh chướng mắt, liền đối xử hung dữ với em ?”

Hàn Đông Nguyên: “….”

Hàn Đông Nguyên quả thực ngây ngốc, một hồi lâu mới nói, “Anh là người trông mặt mà bắt hình dong sao?”

Trình Ninh trêu đùa con gái, lòng tràn đầy vui mừng, nghe được Hàn Đông Nguyên nói như vậy, buồn cười mà “Xuy” một tiếng, lười so đo với anh.

Bất quá ôm trong chốc lát sợ đánh thức con, liền để Hàn Đông Nguyên đặt con lại trên cái giường nhỏ.

Hàn Đông Nguyên cầm trà gạo rang đưa cho Trình Ninh uống, Trình Ninh liếc mắt thấy trên cổ tay anh ấy có vài vết cắn xanh tím liền có chút ngượng ngùng, duỗi tay sờ sờ, hỏi anh: “Đau không?”

Khi đó Hàn Đông Nguyên rất đau lòng.

Cô cắn ở trên tay anh anh vẫn cảm thấy dễ chịu.

Anh nói: “Lần sau cắn mạnh hơn nữa cũng không sao”

Trình Ninh “bốp” một cái đánh vào miệng vết thương của anh, mắng: “Còn lần sau, anh tưởng bở!”

Hàn Đông Nguyên: …. Nói sai lời rồi.

Lúc này cái gì anh cũng không dám nói.

Trình Ninh uống trà gạo rang, ăn một chút cháo bí đỏ, tinh thần hồi phục không ít.

Hai người liền bắt đầu thảo luận tên em bé, tên chính đã sớm nghĩ kỹ rồi, dù là bé trai hay bé gái đều như nhau, gọi là Hàn Tư Doãn. Ý nghĩa là công chính trung thực bình tĩnh, suy nghĩ kỹ trước khi nói. Tên chính mọi người đều không có ý kiến, nhưng nhũ danh thì mọi người ý kiến rất nhiều. Có người nói muốn kêu “A Phúc”, cũng có người nói muốn kêu “Trân Trân”, còn có nhũ danh của bé trai thì càng nhiều, cái gì “Vượng Vượng” “Đậu Tử”, một đống, lúc đó Trình Ninh cùng Hàn Đông Nguyên cũng không có nói là thích cái nào, nhưng thật ra đều cảm thấy cái nào cũng không ổn.

Liền cảm thấy là thôi quên đi, nếu không có tên nào đặc biệt có cảm giác, vậy thì chờ đứa bé sinh ra rồi nói sau, nhũ danh mà, chủ yếu là để dễ gọi, thân thiết yêu thích mới là quan trọng nhất.

Lúc này hai người nhìn con bé liền nhớ tới việc này.

Trình Ninh lại chọc chọc khuôn mặt nhỏ của con bé, nói: “Cứ kêu Tiểu Đoàn Tử đi, ừm, chúng ta nuôi cho thật tốt, nhanh tròn vo lên.”

Hàn Đông Nguyên: ....

Tiểu Đoàn Tử, vậy đi.

Đối với nhũ danh này, trước khi đứa bé được sinh ra, mọi người có rất nhiều ý kiến.

Nhưng từ khi đứa bé sinh ra, Trình Ninh nói nhũ danh của con bé là Đoàn Tử, mọi người nhìn thấy một đứa bé nho nhỏ, lại là cực kỳ nhất trí tán đồng tán thưởng, cảm thấy tên này rất tốt, vừa mộc mạc vừa gần gũi lại ý nghĩa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-602.html.]

Trình Ninh ở bệnh viện ở ba ngày.

Vân Mộng Hạ Vũ

Ở đó quen được vài người mẹ mới sinh con trong mấy ngày qua.

Trong đó một người là người mẹ đã đút sữa cho cho Tiểu Đoàn Tử.

Người mẹ kia đã sinh lần thứ ba, đương nhiên, lúc này đã có kế hoạch hoá gia đình, người mẹ này có thể sinh đến lần thứ ba là bởi vì cô ấy vốn không phải là dân địa phương ở Quảng Thành. Cô ấy là người ở thành phố Thâm kế bên Quảng Thành, cùng với chồng ở thành phố Thâm làm đầu tư nhà máy, vừa lúc ở Quảng Thành bên này xem xét thị trường, kết quả bỗng dưng sắp sinh, liền trực tiếp đến bệnh viện bên này sinh con.

Cô sinh ba đứa, hai đứa trước đều là con trai, vốn hi vọng lần này sẽ là bé gái, ai ngờ lại là bé trai, cho nên nhìn đến Đoàn Tử liền phá lệ yêu thích.

Trình Ninh mấy ngày hôm trước không đủ sữa, đều là người mẹ này tên là Trang Minh Quân giúp đỡ đút Đoàn Tử uống sữa.

Lúc này tính tình mọi người đa số đều mộc mạc thiện lương.

Cũng thực trùng hợp, trong viện còn có một người mà Hàn Đông Nguyên quen biết với chồng của - Xưởng trưởng nhà máy xây dựng.

Hàn Đông Nguyên ở thành phố Thâm mua đất làm xưởng, lúc này nhà máy đã bắt đầu hoạt động. Khi mới xây dựng nhà máy, anh tìm thấy một nhà máy xây dựng do một người địa phương thành lập. Từ đó cũng quen biết với người xưởng trưởng này.

Vị này họ Lạc, cũng là người rất nhiệt tình, cô cũng rất thích Đoàn Tử, nhận thấy Hàn Đông Nguyên đối với Trình Ninh săn sóc tỉ mỉ, lén cùng Trình Ninh rất nhiều lần nói là mối quan hệ của hai người thật tốt.

Khi đã quen hơn, cô ấy liền vừa trêu đùa Đoàn Tử vừa cùng Trình Ninh nói: “Tiểu Đoàn Tử lớn lên thật đúng là đáng yêu a, tôi chưa bao giờ thấy đứa bé nào xinh đẹp như vậy. Nhưng cô và chồng của cô đều rất đẹp, đứa bé này kiểu gì sau này cũng sẽ rất ưa nhìn.

Qua hai ngày, Đoàn Tử đã lớn hơn một chút, không còn là bộ dáng nhăn nhúm như lúc vừa mới sinh, làn da tuy rằng chưa thể gọi là đầy đặn, nhưng đã trắng nõn lên, cái mũi nhỏ, miệng nhỏ, đôi mắt to thập phần linh động.

Bất quá chị Lạc liền nói tiếp: “Đáng tiếc là một bé gái, nhưng mà Tiểu Trình cô còn nhỏ tuổi, chờ sau này lại sinh nữa, chỉ là kế hoạch hoá gia đình này có chút phiền toái. Có điều, hai người rời xa quê hương, đến lúc đó cứ gửi Đoàn Tử về nhà, ở chỗ kia lại sinh một đứa. Mà Tiểu Trình cô có công việc không? Nếu như có thì phiền phức rồi, nhưng mà không sao, đợi khi cô sinh tiếp thì tìm tôi, tôi giúp cô nghĩ cách”

Trình Ninh: …..

Bất quá Trình Ninh cũng biết chị Lạc này không có ác ý, cũng không để ý, chỉ là cười nói, “Tôi cùng với chồng thương lượng rồi, chỉ cần mình Đoàn Tử là đủ rồi.”

Chị Lạc “A” một tiếng, nói: “Cô tin anh ấy à, tôi nghe chồng tôi nói, chồng cô rất có bản lĩnh, tương lai sau này sự nghiệp khẳng định càng làm càng lớn, đến lúc đó nhất định sẽ cần một đứa con trai để kế thừa gia nghiệp, cô đừng tin. Hiện tại anh ta sủng cô, chỉ cần nói gì thì đều đồng ý, chờ tương lai cô tuổi lớn, anh ta nếu ở bên ngoài tìm được người trẻ tuổi hơn, còn nói là do cô sai, là cô chưa sinh được cho anh ta một bé trai”

Cô ấy vừa nói vừa nhìn về phía Trang Minh Quân vẫn luôn ở bên cạnh đút sữa không có ra tiếng, nói: “Cô Trang, cô nói có phải hay không? Chúng ta lúc này vừa mới cải cách mở cửa, chuyện này mới xuất hiện, không nhiều lắm, cô ở Cảng Thành bên kia, nhìn quen thấy nhiều chuyện như thế này đúng không? Ai da, tôi nghe nói a, người bên kia còn cưới tới mấy bà vợ kìa”

Trang Minh Quân vừa đút sữa xong, dọn dẹp một chút, duỗi tay nhéo nhéo mặt con trai mình, mới kéo rèm vải ra, ngẩng đầu nhìn thoáng qua chị Lạc lại nhìn xem Trình Ninh, cười nói: "Có một chút, nhưng vấn đề này không bao giờ có thể suy đoán bừa. Tùy mỗi người. Điều quan trọng nhất là phải tỉnh táo. Cuộc sống nằm trong tay chính mình, hai người nếu không bên cạnh nhau nữa thì vẫn có thể sống tốt như thường, thế là được rồi. Nếu một người đàn ông không đủ tốt, dù có con trai, có tiền cũng vẫn có thể tìm được người thứ hai hoặc thứ ba, kỳ thực điều này không liên quan gì đến tiền bạc.”

Chị Lạc cảm thấy Trang Minh Quân này nói một tràng cũng chưa nói đến trọng điểm.

Có điều Trang Minh Quân tiếp theo liền cười nói, “Tiểu Trình, nếu là tương lai cô cùng chồng li hôn, liền tới tìm tôi, cô không phải muốn mở văn phòng thiết kế làm việc sao? Tôi có thể đầu tư, chúng ta cùng nhau mở.”

Hàn Đông Nguyên vừa vặn đẩy cửa tiến vào liền nghe thấy câu này: “...”

Trình Ninh nhìn thấy vẻ mặt đen khó hiểu của Hàn Đông Nguyên, buồn cười nhưng không thể giải thích được, cô quay đầu cười với Trang Minh Quân: “Được, cảm ơn cô. Nếu tôi không muốn ở cùng chồng thì tôi sẽ đi tìm cô.”

Trang Minh Quân cười tủm tỉm.

Hàn Đông Nguyên hoàn toàn đen mặt.

Cho nên, các cô rốt cuộc là đang bàn về chuyện gì vậy?

Loading...