Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 603

Cập nhật lúc: 2025-01-07 19:30:52
Lượt xem: 117

Trình Ninh cũng chỉ nói giỡn vậy thôi, đối với lời của chị Lạc không hề để trong lòng.

Bởi vì cô biết rất rõ, kiếp trước anh còn không có cô và Đoàn Tử, sự nghiệp làm lớn như thế, cả đời cũng không đi tìm người khác sinh đứa con trai kế thừa gia sản, đời này đã có cô cùng Đoàn Tử thì sao lại có thể?

Nhưng mà, nghĩ đến đây thì có chút tò mò, cô đột nhiên trọng sinh trở về, khi đó anh còn chưa có chết, không biết những gia sản đó của anh xử lý như thế nào?

Hàn Đồng Nguyên đến để đón Trình Ninh về nhà.

Trang Minh Quân tặng Tiểu Đoàn Tử mấy bộ quần áo nho nhỏ, ngay cả đứa con lớn mới sáu tuổi của Trang Minh Quân là Chung Tấn Kiều cũng tặng quà cho Tiểu Đoàn Tử, là một con búp bê da trông be bé hệt như Tiểu Đoàn Tử, chọc cho Trang Minh Quân ở bên cạnh cười suốt, cô nói với Trình Ninh: “Bình thường Tấn Kiều nhà chúng tôi thích nhất là giả vờ làm người lớn, có mấy khi chơi với thứ như búp bê này đâu. Đây là lần đầu tiên nó tặng quà là búp bê đấy.”

Chung Tấn Kiều còn bé, nhưng rất thích giả điệu bộ như người lớn.

Nhưng mà nhóc ấy rất đẹp trai, mặc bộ tây trang nhỏ, không quá đáng yêu nhưng lại có nét riêng, Trình Ninh rất thích nhóc ấy, cứ luôn miệng khen mãi.

Trang Minh Quân cho Trình Ninh số điện thoại và địa chỉ ở thành phố Thâm và Cảnh Thành cho cô, cũng muốn địa chỉ nhà của Trình Ninh, nói có rảnh sẽ dẫn con mình sang đó chơi.

Trên đường trở về, Trình Ninh ôm Tiểu Đoàn Tử, nói chuyện với Hàn Đồng Nguyên: “Anh ơi, chúng ta có nên lắp thêm cái điện thoại không? Lắp thêm điện thoại có vẻ tiện hơn nhiều, bên trường học có chuyện gì có thể thông báo thẳng đến chúng ta, chuyện làm ăn buôn bán của anh cũng thuận tiện hơn, ừm, nhưng mà hơi đắt, trở về tính lại đã.”

Thời này, chuyện lắp đặt điện thoại rất tốn kém, phí lắp đặt thôi đã lên đến cả ngàn đồng. Gia đình tư nhân không được hoàn trả chi phí công việc, bình thường cũng không ai tự mình bỏ tiền ra lắp điện thoại cả.

“Lắp điện thoại, đương nhiên là phải lắp rồi”

Thật ra Hàn Đồng Nguyên đã sớm dự tính trong lòng rồi, bằng không, lâu lâu anh lại chạy sang bên chỗ thành phố Thâm, hai ba hôm mới về, không liên lạc được thì người trong nhà sẽ lo lắng.

Anh nói: "Anh đã tải đơn đăng ký rồi, nộp lên xong thì chờ một khoảng thời gian là sẽ được duyệt.”

Trình Ninh cười, cúi đầu ôm con gái, nói: “Tiểu Đoàn Tử, ba của con thương con lắm nha, con xem đi, con vừa mới sinh thì ba con đã mua cho con một cái điện thoại rồi.”

Chuyện này liên quan gì đến con gái đâu?

Nhưng mà anh lại nghĩ đến mây lời mà Trang Minh Quân nói với Trình Ninh khi còn ở trong phòng bệnh, thế là thuận miệng nói: “Lúc nãy em với mọi người nói gì thế? Chị Trang kia nhắc chuyện mở phòng làm việc gì đó, ý là sao?”

Trình Ninh nghe được câu hỏi của anh thì ngẩng đầu nhìn anh một cái, cười tủm tỉm, nói: “Chị Lạc nói với em, bảo em sau này nên sinh đứa con trai, nói cách khác, sau này nếu chuyện buôn bán của anh lớn hơn, em lại không sinh được con trai, thì anh sẽ ở bên ngoài lêu lổng, tìm mấy cô gái trẻ sinh đứa con trai kế thừa gia nghiệp.”

Hàn Đồng Nguyên: “Nói linh ta linh tinh gì thế này?” Anh tức giận cau mày.

Trình Ninh nói tiếp: “Lại nói, đàn ông nếu thật sự muốn ra ngoài tìm cô gái trẻ đẹp, thì có liên quan gì đến chuyện sinh con trai hay không đâu. Dù sao hết tình cảm thì chia tay thôi, mạnh ai nấy sống cuộc sống riêng. Nếu như em với anh tách ra, em muốn tự mở phòng làm việc riêng của mình thì có thể tìm các chị, họ đầu tư, bọn em cùng nhau mở phòng làm việc riêng”

Còn chưa đợi Hàn Đông Nguyên thổ lộ tâm tình gì đó, Trình Ninh đã cười tủm tỉm, nói tiếp: “Thật ra em không có nói với chị ấy, em có mở phòng làm việc hay không, chẳng gì liên quan đến anh cả, chờ tốt nghiệp xong, chúng ta dẫn Đoàn Tử đến thành phố Thâm một chuyến, mua một căn nhà ở bên đó, chờ dọn qua xong thì mở phòng làm việc ở đó. Thật ra phòng làm việc của em cũng không cần chị ấy đầu tư, em có thể thiết kế đồ đạc này kia cho nhà máy, anh đừng có quỵt tiền phí thiết kế cho em, bây giờ không giống trước kia, em không có thiết kế miễn phí cho các anh đâu.”

Hàn Đông Nguyên: “….”

Tiền trong nhà máy không phải đều do em quản lý à?

Nhưng mà cô đã nói như thế, đương nhiên phải tính rõ ràng, thế là anh nói: “Không quỵt của em đâu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-603.html.]

Nhưng mà Hàn Đông Nguyên không tha chuyện lúc nãy, anh nói đệm thêm một câu: "Đừng nghe người khác nói linh ta linh tinh, trên đời này có hơn một nửa là đàn ông rồi, anh chẳng thấy con trai có chỗ nào quý giá cả.”

Trình Ninh: “….”

Trình Ninh không khỏi bật cười, lý luận này cũng không sai.

Nhưng mà cô vẫn nhịn không được hỏi anh: “Vậy anh nói xem, nếu sau này anh kiếm lời được rất nhiều rất nhiều tiền, như mấy nhà tư bản lớn ở nước ngoài ấy, thì phải xài tiền thế nào đây?”

“Đương nhiên là cho em và Đoàn Tử tiêu rồi.

Dừng một chút, anh bổ sung: "Chẳng lẽ em chê quá nhiều tiền?”

Trình Ninh đương nhiên sẽ không ngại mình nhiều tiền.

Tiền nhiều có thể làm rất nhiều chuyện.

Nhưng mà khi nghe anh nói “Đương nhiên là để em và Đoàn Tử tiêu rồi”, cô bỗng nhưng cảm thấy thật kỳ lạ, vành mắt đỏ ửng lên.

Vậy kiếp trước không có cô và Đoàn Tử, anh có nhiều tiền như thế, có phải vẫn rất tịch mịch hay không?

Bởi vì đã chào hỏi trước nên lần này chỉ có mình Hàn Đồng Nguyên đi bệnh viện đón Trình Ninh về nhà.

Trình Ninh nghĩ trong nhà có bà Hàn lại có dì Chung, trở về nhật định sẽ ấm áp lại náo nhiệt.

Nhưng cô không nghĩ tới lại náo nhiệt như vậy. Cô vừa mới bước vào cửa nhà thì đã bị dọa sợ tới mức lùi về sau một bước, suýt nữa đã lao đao ngả xuống bậc thang. Trình Ninh nhìn nhìn, quả thực hoài nghi có phải mình đi nhầm rồi hay không.

Cũng may là Hàn Đồng Nguyên ôm con.

Bởi vì thật sự có quá nhiều người.

Ngoại trừ bà Hàn, dì Chung, bên phía Bắc Thành có rất nhiều người đến đây. Có Hàn Kỳ Sơn, Trình Tố Nhã, ngay cả Hàn Nhất Mai và Phí Tự cũng đến, còn mang theo con trai của họ là Hổ Đầu. Không chỉ thế, còn có Tiêu Lan, Lương Ngộ Nông, Lương Hằng Châu và cả Lý Tú Nga, bởi thế Trình Ninh mới giật mình. Liếc mắt một cái, trong phòng khách toàn người là người.

Hơn nữa phòng khách cũng được trang trí xinh đẹp rực rỡ, đượm mùi vui mừng, chỗ nào cũng có đồ dùng trẻ em.

Này?

“Ninh Ninh”

Trình Tố Nhã đi lên đó, bà ấy duỗi tay đỡ Trình Ninh, lại ngó bé con vừa sinh một chút, sau đó thì đỡ Trình Ninh đang mờ mịt ngồi xuống sô pha, giải thích cho cô nghe: “Hôm qua bọn cô đến đây rồi, nhưng mà hai hôm trước con vừa sinh xong, bác sĩ nói trong thời gian đó đừng tiếp xúc quá nhiều với người ngoài, nhất là bọn cô vừa ngồi xe lửa đến, có khả năng mang theo rất nhiều vi khuẩn gây bệnh, cho nên không đến bệnh viện thăm con ngay. Bà nội của con nói mọi người đều muốn xem bé con, chi bằng hôm nay tụ tập lại.”

Vân Mộng Hạ Vũ

"Con có muốn lên lầu nằm nghỉ một chút hay không, bọn cô sẽ nhìn bé con trước?”

Trình Ninh lắc đầu. Đã nghỉ ngơi bốn ngày, tinh thần của cô tốt hơn nhiều rồi.

Cô nói: “Không có việc gì, mọi người cứ xem bé con đi, con ngồi trên sô pha nghỉ một chốc.”

Loading...