Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 613
Cập nhật lúc: 2025-01-07 19:31:44
Lượt xem: 109
Cô bé còn tưởng chuyện này chỉ đến đây thôi.
Ai lại ngời vào buổi tối của ngày hôm sau thì Ngô Tam Hòe đã dẫn ba mẹ đến nhà của bọn họ.
Hàn Tư Doãn ngạc nhiên khi nhìn thấy ba Ngô đang ngồi ở đó một cách thô lỗ, còn mẹ Ngô thì luôn mỉm cười nhưng trong đó vẫn luôn có một chút gì đó xấu hổ, ngoài ra còn người bị dẫn đến là Ngô Tam Hòe cũng đang có vẻ mặt chán nản như một chú gà con.
Lúc này cô bé mới phát hiện ra Ngô Tam Hòe sinh ra cùng bệnh viện với cô bé, hơn nữa còn là cùng ngày cùng tháng cùng năm.
Ba Ngô là người năm đó đã lãnh đạo công nhân của nhà máy xây dựng công xã để giúp Hàn Đông Nguyên xây lên nhà máy và làm vị trí xưởng trưởng của nhà máy.
Chín năm trôi qua, anh ta hiện tại đã mở một công ty thầu xây dựng lớn, để chuyên giúp đỡ mọi người xây dựng nhà máy, tòa nhà.
Còn mẹ Ngô chính là chị dâu họ La người mà đã thuyết phục Trình Ninh sinh con trai trong bệnh viện.
Ba Ngô đến xin lỗi Hàn Đông Nguyên, và nói tên nhóc con này, trông giống hệt anh ta, học hành không được, nhưng lại thích làm ra một số chuyện bàng môn tà đạo, thật đúng là làm trò cười cho người ta rồi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Vẻ mặt của Hàn Đông Nguyên và Trình Ninh không hề thay đổi sau khi nghe điều này, nhưng miệng của bạn học Hàn Tư Doãn thì lại co giật.
Bạn học Ngô Tam Hoè này ngốc như vậy, quả thực là do di truyền rồi!
Có ai nói như vậy về bản thân mình chứ?
Kinh doanh ai mà không nghiêm túc... Cho dù có thích làm ra một số chuyện bàng môn tà đạo, thì cũng không cần phải nói thẳng ra phải không?
Ba Ngô và mẹ Ngô đã giải thích toàn bộ câu chuyện với Hàn Đông Nguyên và Trình Ninh, họ vừa xin lỗi một cách xấu hổ, còn vừa khen ngợi Hàn Tư Doãn, lại còn vừa mắng con trai của bọn họ: “Mỗi tháng có năm mươi tệ, con dùng số tiền đó đi đập ai vậy? Con có biết bạn học Hàn Tư Doãn còn nhỏ tuổi, mà con bé đã biết thiết kế chuỗi hạt, cũng đã từng lấy được giải thưởng thiết kế toàn quốc rồi không, ngoài ra tranh của con bé vẽ, cũng không biết đã dành được bao nhiêu giải thưởng trong các cuộc thi hội họa rồi, con thật là, năm mươi tệ của con thì dọa được ai hả!”
Tóm lại lần này cả ba Ngô và chị dâu La cần phải khuyên răn con trai của mình rồi, hơn nửa còn thành tâm thành ý khen ngợi Tiểu Tư Doãn, và khen ngợi Hàn tổng cùng với Trình Ninh trong việc nuôi dạy con gái một cách có phương hướng.
Ngô Tam Hòe liền cúi gằm mặt xuống, cậu bé giống như trái cà tím đã bị sương giá đánh tan.
Nhưng Ngô Tam Hòe ngốc thì có chút ngốc thật, thế nhưng cậu bé cũng có ưu điểm, đó là rất nhanh đã hồi lại máu, ngày hôm sau khi đến thì cậu bé trở lại trường học thì đã mạnh như rồng như hổ rồi.
Cậu bé lại chạy đi tìm Hàn Tư Doãn.
Cậu bé ngồi phía sau cô bé mà dùng bút gõ nhẹ vào lưng cô bé, nhưng cậu bé vẫn chưa kịp nói xong "Này Hàn.", thì Hàn Tư Doãn quay lại và ấn tay xuống bàn một tiếng "cạch", thế là Ngô Tam Hòe liền kêu lên một tiếng thật lớn, mà toàn thân lại toát mồ hôi lạnh vì đau.
Hàn Tư Doãn nhìn ra là cậu bé, sau đó thì buông cậu bé ra, mà nhướng mày rồi nói: "Là cậu, cậu đang làm gì vậy?”
Sau đó cô bé dừng lại rồi nói: "Sau này đừng động tay động chân, bởi vì tớ nhạy cảm hơn với các đòn tấn công từ phía sau, ngoài ra bởi vì đây là trường học cho nên đã tính là nhẹ tay với cậu rồi, nếu là bên ngoài, thì tay cậu sẽ bị trật khớp đó. Đừng la hét nữa, đâu có đau đến như vậy đâu?”
Ngô Tam Hòe cảm thấy rất uất ức.
"Cậu tìm tớ để làm gì?” Hàn Tư Doãn hỏi cậu bé một cách tò mò, "Vẫn còn muốn tớ giúp cậu làm bài tập sao?”
Cậu bé đã bị ba mắng không còn mặt mũi, đến mức còn dùng cây gậy lớn để đánh cậu bé nữa, cho nên cậu bé còn dám tìm cô bé để làm cái gì đây?
Cậu bé hỏi: "Này, cậu làm sao nghĩ ra được cách kiếm tiền vậy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-613.html.]
Hàn Tư Doãn: "…. Cậu vẫn còn muốn lấy tiền để tớ giúp cậu làm bài tập à?”
Ngô Tam Hoè: "...”
Có thể đừng lôi chuyện cũ ra nói có được không?
Ngô Tam Hoè cảm thấy chuyện này đã trở thành quá khứ đen tối của chính mình.
Từ đó trở đi, cậu bé cũng bắt đầu nghĩ cách kiếm tiền và không bao giờ hối hận.
Nhưng hiện tại, cậu bé chỉ là fan của bạn học Hàn Tư Doãn mà thôi.
Ngô Tam Hoè thường xuyên chạy đến nhà họ Hàn, còn chị dâu La cũng thỉnh thoảng đến thăm Trình Ninh, ngoài ra chị ấy còn nói chuyện với bà nội Hàn, dì Chung, hơn nữa còn mang không ít cơ hội kinh doanh cho Trình Ninh, bởi vì suy cho cùng thì việc xây dựng nhà máy và nhà ở của Ngô gia, đều do Trình Ninh làm thiết kế nội thất, trong khi đó hiện tại phần lớn hoạt động kinh doanh của Hàn Đông Nguyên là làm sản phẩm gia dụng, cho nên nếu như muốn, thì hai nhà vẫn có rất nhiều thời gian để hợp tác, thế nên ba Ngô thậm chí còn muốn Trình Ninh giúp anh ta thiết kế và đấu thầu một số dự án lớn, nhưng đối với vấn đề này thì Trình Ninh luôn rất thận trọng, và sẽ không tùy tiện nhận một dự án như vậy.
Tóm lại vì các con là bạn cùng lớp, cho nên hai gia đình dần dần trở nên thân thiết với nhau.
Nhưng Hàn Đông Nguyên thực sự không thích Ngô Tam Hòe cho lắm.
Anh luôn có cảm giác như cậu bé này đang theo đuổi con gái anh.
Thật sự vừ ngu ngốc lại vừa không có phẩm chất.
Trình Ninh nghe được những gì anh nói thì không khỏi bật cười, mà nói: “Là bạn nhỏ cùng chơi với nhau thôi, có gì đâu, hơn nữa, trong số những cậu bé vây quanh Đoàn Tử, thì anh đã thích qua ai rồi?”
“Tấn Kiều thì anh nói cậu bé tuổi còn nhỏ mà lại có suy nghĩ sâu sắc, trong bụng toàn ý nghĩ xấu một chút thật lòng cũng không thấy, nhưng cậu bé đó đối với Đoàn Tử từ nhỏ tới lớn muốn gì là cho đó, vậy mà anh vẫn còn nghĩ cậu bé đó là một chút thật lòng cũng không thấy sao?”
“Tấn Linh thì anh lại nói cậu bé ấy quá yếu đuối, lại trở về nói Tam Hòe thì anh chê cậu bé quá ngu ngốc đối với Đoàn Tử lại không có phẩm chất......Anh ba, bọn chúng chỉ là bạn của Đoàn Tử, em nhìn anh trong lúc này giống như là anh đang nhìn bạn trai của con bé, hơn nữa còn trực tiếp giống như đang chọn con rể vậy đó, Đoàn Tử vẫn còn nhỏ mà”
Hàn Đông Nguyên:….
“Đúng rồi, ngày đó chị dâu La còn nói với anh, hỏi là anh có muốn sinh thêm một đứa con nữa hay không?”
Trình Ninh bước tới mà kéo lại bộ vest và cà vạt của anh, rồi cười và nói: “Chị ấy ngược lại chưa bao giờ quên việc phải có con trai, chị ấy sợ sự nghiệp của anh càng ngày càng phát triển, xã giao càng ngày càng nhiều, thì tương lai ở bên ngoài sẽ làm ra một đứa con trai.”
Cô bước tới ngửi ngửi, sau đó thì chán ghét nói: "Có mùi như rượu.”
"Không sinh”. Hàn Đông Nguyên không chút do dự từ chối.
“Cần con trai để làm gì?” Anh cười khẩy, rồi nói: “Họ ngược lại đã sinh ra được một đứa con trai, nhưng chính là ngốc không chấp nhận được, như thế cho anh mười đứa anh cũng không cần.”
"Xong rồi, không cần phải khinh thường người khác đâu.”
Trình Ninh né tránh nụ hôn lên đầu của anh, sau đó đẩy anh đi tắm, và nói: “Sau khi uống rượu thì không được phép hôn em”
Cô vẫn không nói với anh, là chị dâu La đã nói với cô, đứa trẻ ngốc đó đã cùng chị dâu La xem ti vi, bọn họ đã xem một bộ phim truyền hình đẫm nước mắt về việc bệnh viện báo cáo sai về huyết thống của đứa trẻ, thậm chí còn nói với chị dâu La rằng, "Mẹ ơi, con với Tư Doãn là sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, và lại sinh cùng một phòng bệnh, có khả năng báo cáo nhầm không ạ?”
Chị dâu La căn bản chính là vì đều này mà nước mắt lưng tròng, nhưng sau khi nghe được những gì cậu bé nói ra thì liền mất hết cảm xúc, thế là chị ấy đánh cậu bé, rồi mắng: “Con còn không nhìn thấy bản thân của mình trông như thế nào sao, Tư Doãn thì giống ba mẹ của con bé, bế nhầm sao, cái đầu này của con là để chứa phân à sao bỗng nhiên lại ngu ngốc quá vậy?”
Hahahahha. Trình Ninh nghe kể cũng không biết nói gì cả.