Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 614

Cập nhật lúc: 2025-01-07 19:31:45
Lượt xem: 74

Hàn Đông Nguyên biết vợ mình không thích mùi t.h.u.ố.c lá và rượu.

Khi ở bên ngoài hễ có bất cứ cuộc xã giao nào mà phải uống rượu, trước khi về nhà anh chắc chắn sẽ tắm rửa sạch sẽ.

Anh cũng không thích mang những mùi đó về nhà.

Tuy nhiên hôm nay là cô chủ động kéo lấy cà vạt của anh, lúc này cô lại né tránh nụ hôn của anh, Hàn Đông Nguyên vươn tay ra, uốn cong các ngón tay, dùng đốt ngón tay ấn vào trán cô, uể oải nói: “ Được thôi, vậy em đợi anh nhé.”

Trình Ninh:….

Cô cảm thấy anh hôm nay uống hơi nhiều.

Hai người kết hôn nhiều năm như vậy tuy thời gian ở bên nhau không nhiều nhưng đa phần thời gian đều có sự ấm áp và tình yêu tràn ngập, hai người sẽ trao cho nhau những nụ hôn, nụ hôn ban đầu ban đầu dành cho nhau chủ yếu là tình yêu dịu dàng, mặc dù cuối cùng nó sẽ bùng cháy.

Nhưng giống như hôm nay, ánh mắt nhìn thẳng của anh ấy như muốn vén áo ai đó ra, mang theo ý nghĩa cháy bỏng, thường là khi anh ấy mất kiểm soát.

Sau khi Đoàn tử ra đời được một khoảng thời gian dài thì Trình Ninh đã dồn hết sự tập trung vào Đoàn tử và công việc ở phòng làm việc bản thân, có phần khá bỏ bê Hàn Đông Nguyên.

Lúc đó Hàn Đông Nguyên khá là oán trách.

Trình Ninh liền dỗ anh, nói: “ Em nghe nói giữa hai vợ chồng sẽ có bảy năm rạn nứt, tại sao lại thế? Bởi vì hormone, một thứ gọi là dopamine đã đưa hai người đến với nhau trong bảy năm đầu tiên sẽ không còn nữa và tình yêu sẽ chuyển thành tình cảm gia đình nhưng thứ này không phải là không thể thay đổi được, chúng ta bình thường sẽ đem một phần sự tập trung lên những chuyện khác, bảo vệ một chút cảm giác tươi mới, còn nữa, ăn cái gì thì cũng không nên ăn no quá, ngay cả khi ăn no bảy mươi phần trăm thì chỉ nên ăn no năm mươi phần trăm là đủ, như thế mới có thể duy trì được cảm giác sảng khoái, nếu không sẽ bị no cả ngày, đồ ăn có ngon như nào cũng sẽ cảm thấy bị ngấy.”

Hàn Đông Nguyên: “...”

"Cái vớ vẩn gì thế?

“Năm phần?”

Vân Mộng Hạ Vũ

Anh cười nhạt, “ Em bây giờ có cho anh no nổi một phần không?”

Trình Ninh: “...”

Anh không phải là chưa từng phục thù cô.

Không phải cô nói no năm phần sao?

Anh hôn cô, đủ loại kích thích, sau khi cô sinh Đoàn tử thì cơ thể càng trở nên nhạy cảm hơn, khi bị anh chọc ghẹo đến mức bủn rủn người, anh hỏi cô: “ Em no một nửa chưa?”

Liền để cô sang một bên mà đi ngủ... nhưng những chuyện như này thì anh sao có thể cứng rắn hơn cô?

Cô chỉ cần ôm một cái vào cổ anh, hôn anh dịu dàng và rúc vào người anh, cuối cùng người kiềm chế không nổi chắc chắn vẫn là anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-614.html.]

Hàn Đông Nguyên cũng khinh thường lý luận giữ gìn cảm giác tươi mới của cô, nói với cô: “Anh ở bên em từ khi em mới biết đi, có thể có bao nhiêu sự mới mẻ đối với em?”

Trình Ninh nói những lời lẽ chính xác: “ Vậy, vậy không phải lúc đó chưa đạt được sao??”

Hàn Đông Nguyên: “...”

Cũng không thể nói không đúng.

Ngược lại cô ấy nói gì cũng có lý.

Hàn Đông Nguyên không phải là người nói đạo lý, nhưng ở bên cô ấy thì phải làm quen với việc dù cô ấy nói có lý hay không thì cô ấy vẫn đúng.

Anh vào nhà tắm tắm rửa xong đi ra thì liền nhìn thấy Trình Ninh đang ngồi trên giường sắp xếp lại album ảnh, khẽ ngâm nga một giai điệu trong miệng, anh vừa nghe là nghe ra được luôn, đó là “ Ngọt ngào, bạn cười thật ngọt ngào”, cô rất thích giai điệu này.

Anh đi đến ngồi bên cạnh cô, cúi đầu xem album ảnh, là cuốn album ảnh mới nhất.

Cô thích chụp ảnh, vẫn còn một thói quen đó là mỗi năm đều đem ảnh của một năm đã qua sắp xếp lại một lượt, sắp xếp thành một quyển album ảnh gia đình.

Khi họ mới kết hôn thì ảnh của hai người còn ít, hai ba năm một quyển nhưng từ sau khi Đoàn tử ra đời một năm một quyển còn không đủ dùng.

“Anh xem đi xem lại thấy cũng kha khá rồi”. Anh ngắm nhìn một lúc rồi nói.

Anh với cô vẫn như vậy, có nhiều thay đổi nhất là Đoàn tử, cô bé đã dần lột xác từ một đứa trẻ nhỏ, giờ đây đã là một cô gái có vẻ ngoài xinh xắn, dễ thương đến mức dọa người nhưng bên trong lại rất thông minh kèm theo một chút xảo quyệt.

Trình Ninh ngước mắt nhìn anh, đưa tay ra kéo mặt anh, cười nói: “ Anh nói em vẫn vậy thì không nói làm gì nhưng anh còn tệ hơn trước nhiều lắm rồi”

Anh thật ra vẫn luôn thay đổi.

Anh của lúc thiếu niên, anh của lúc mới bắt đầu về quê, anh của lúc sau khi bọn họ bên nhau, còn có anh của kiếp trước, mỗi lúc đều không giống nhau, nhưng trong trí nhớ của cô, đều nổi bật và đặc biệt như vậy.

Ánh mắt của cô dịu dàng nhưng lời của cô thì không dịu dàng chút nào, nói: “ Anh già hơn so với lúc trước rồi.

Hàn Đông Nguyên: “…”

Trình Ninh chê đ.â.m một cái chưa đủ liền sờ sờ nói: “Nên nhớ bôi kem dưỡng da mỗi ngày, em không phải đã đặc biệt mua cho anh mấy bộ rồi sao? Lần sau cũng có thể cùng em làm mặt nạ, em vẫn thích làn da mịn hơn một chút, trắng hay không, mềm hay không không quan trọng nhưng tốt xấu gì cũng đừng thô quá”

Ai mà lại không thích khuôn mặt nhỏ nhắn trắng đẹp chứ?

Hàn Đông Nguyên: “…”

Trong lòng thầm than lên một tiếng.

Loading...