Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 627

Cập nhật lúc: 2025-01-07 19:32:07
Lượt xem: 55

Nói thêm vài câu, Trình Ninh càng cảm thấy nóng, thật sự rất nóng.

Bởi vì cô ấy mặc áo khoác quân đội trong bức tranh đó!

Nhưng nhìn cảnh hồ hoa sen nở rộ ngoài cửa sổ, và chiếc áo sơ mi mỏng màu trắng anh mặc là có thể biết bây giờ đang là mùa hè!

Hàn Đông Nguyên ngạc nhiên, ánh mắt chuyển từ trên mặt cô chuyển sang trên người cô, đương nhiên là phát hiện cô ăn mặc rất quái dị.....khóe miệng anh trừu trừu, đột nhiên quay đầu nhìn về phía bức tranh kia, giống như những gì Trình Ninh nhìn thấy, bức tranh kia đâu còn người nào ở kia nữa?

Chỉ còn lại có một mảng tuyết trắng xoá và một căn nhà lẻ loi.

Anh nhìn thấy một lớp mồ hôi mỏng trên trán của cô.

Xem ra thật sự rất nóng.

Cổ áo lông vũ kia, quả thực là khiến người ta không nỡ nhìn thẳng.

Anh buông tay cô ra, vươn tay giúp cô cởi áo.

Trình Ninh sửng sốt, động tác của anh rất nhanh, chờ Trình Ninh phản ứng lại, anh đã cởi mấy cái nút thắt trên áo khoác của cô ra, sau đó lột ra...... Trình Ninh ngơ ngác cúi đầu, lập tức nhìn thấy cổ áo của bản thân mình bị lột ra, lộ ra cổ bả vai trắng như tuyết.

Trình Ninh: “???”

Hàn Đông Nguyên: “???”

Trình Ninh thành quỷ lâu rồi, phản ứng hơi chậm một chút, nhưng cho dù có phản ứng chậm đến đâu đi chăng nữa thì lúc này cũng đã phản ứng lại đây. Cô hất tay anh ra, che lại cổ áo của bản thân, lui về sau mấy bước.

Cô xấu hổ mà nhìn Hàn Đông Nguyên, chỉ nhìn thấy trên khuôn mặt lúc nào cũng nghiêm túc kia của anh cũng lộ ra một vệt màu đỏ khả nghi.

Thôi.

Trình Ninh bất đắc dĩ thở dài, nói: “Trừ bỏ cái áo khoác này ra, còn có.”

Cô cúi đầu nhìn quần bông và giày vải bông. Thật là nóng nực quá đi mất, quần áo không thể cởi, nhưng cô vừa cúi đầu nhìn thấy đôi giày thì lập tức hất chân không chút do dự, ném hai chiếc giày sang một bên, đổi chân nhỏ trần trụi trắng nõn dẫm lên trên sàn nhà.

Quả nhiên trừ bỏ tầng ngoài cùng có thể nhìn thấy trên bức chân dung kia, bên trong cô không mặc gì cả.

Cô nói: “Anh xem, bên trong em chẳng mặc gì cả, anh cho mượn một bộ đồ đi”

Hàn Đông Nguyên: “.....”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-627.html.]

Ánh mắt của Hàn Đông Nguyên dừng lại trên đôi chân trần như ngọc như tuyết của cô hai giây, sau đó tiến lên, vừa giữ lấy tay của cô, vừa xoay người về phía ngoài phòng.

“Anh làm gì?” Trình Ninh hỏi anh.

“Đi đến phòng của anh thay quần áo.” Anh nói.

Thay quần áo thì thay quần áo, mắc gì phải lôi kéo cô?

Còn nữa, anh không thể mang quần áo đến cho cô sao?

Không biết mặc quần áo này đi đường thật sự rất vất vả sao?

Còn nữa...... đã rất nhiều năm rồi cô không đi đường, cho nên đứng dậy cũng không quen lắm..... đến nỗi không biết nâng chân nào mới được!

Cuối cùng, Trình Ninh chịu không nổi nữa, không chịu đi, nói: “Nóng, không đi được.

Hàn Đông Nguyên: “???”

Sau đó Trình Ninh quét nhìn quanh phòng làm việc, cuối cùng ánh mắt dừng trên tấm thảm nhỏ trên sô pha đối diện màn hình TV.

Cô chỉ tay vào tấm thảm nhỏ kia, nói: “Anh mang cái đó lại đây cho em đi”

Hàn Đông Nguyên ngẩn người, không nhúc nhích.

Nắm lấy tay cô không chịu buông.

Trình Ninh bất đắc dĩ.

Ký ức của cô vẫn còn ngừng lại lúc mối quan hệ giữa hai người không mấy hòa hợp, hoàn toàn không có ký ức sau này hai người yêu nhau, cho nên trong trí nhớ của cô, Hàn Đông Nguyên trước mặt này thực sự không phải là người mà cô có thể sai sử được, quan hệ của hai người quan hệ cũng chưa đến mức cô có thể tùy tiện sai sử được.

Nhưng cô còn có biện pháp nào nữa đâu?

Cô dùng vẻ mặt đáng thương khẩn cầu anh: “Anh ba, em nóng quá, đi không nổi, anh giúp em lấy tấm thảm kia lại đây đi, em thay cái kia”

Bọc cái thảm cũng tốt hơn mặc một bộ quần áo bông.

Hàn Đông Nguyên như bị điện giật.

Vân Mộng Hạ Vũ

Thấy cô dùng vẻ mặt đáng thương tội nghiệp kia mà nhìn anh, làm nũng nói với anh “Anh ba, em nóng quá, đi không nổi”, làm sao anh có thể chịu đựng được?

Loading...