Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 73
Cập nhật lúc: 2024-12-31 22:41:37
Lượt xem: 139
Bây giờ trai gái thanh niên độc thân nói chuyện ở trong phòng, bịa ra một số tin đồn hoặc làm chút mưu mô cũng có thể khiến bạn tức sôi máu.
Anh không sợ phiền phức, nhưng mà cũng không có hứng thú dính đến loại phiền toái này.
Anh đang nói, vừa quay đầu nhìn thấy cửa sân mở ra, có một bóng người sải bước từ ngoài đi vào, là cô nhóc kia, trên tay lại đang cầm giỏ rau. Nhìn từ phía xa xa, giỏ rau kia lại còn đang bốc hơi nóng.
Hàn Đông Nguyên nhìn thấy Trình Ninh, Trình Ninh cũng nhìn thấy Hàn Đông Nguyên.
Cô nhìn thấy anh, mới vừa nặn ra nụ cười chuẩn bị cười chào hỏi anh, sau đó nhìn thấy một cô gái đi ra khỏi ký túc xá phía sau anh...
Là Triệu Chi.
Trình Ninh lập tức trợn tròn mắt.
Ban đầu Hàn Đông Nguyên còn có hơi ảo não, nhìn thấy cô đột nhiên trợn tròn mắt, không hiểu sao lại có hơi buồn cười, khóe miệng cong cong khó thấy, quay đầu lập tức đi về phía nhà chính.
Sân quá nhỏ.
Trình Ninh đứng thẳng ở cửa sân, Triệu Chi vừa mới ra khỏi cửa ký túc xá cảm thấy có gì đó, vừa quay đầu lại đương nhiên cũng nhìn thấy cô.
Trong lòng Triệu Chi căng thẳng, trong nháy mắt có hơi chột dạ không yên, nhưng nhanh chóng điều chỉnh lại, cô ta chột dạ cái gì?
Cô ta chân chính tìm Hàn Đông Nguyên nói chuyện công việc, Trình Ninh cũng chẳng phải là cái gì của Hàn Đông Nguyên, cô ta có cái gì mà phải chột dạ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-73.html.]
Nghĩ vậy cô ta thẳng lưng, còn gật gật đầu về phía Trình Ninh rồi theo Hàn Đông Nguyên đi vào nhà chính.
Trình Ninh: ......
Vân Mộng Hạ Vũ
Không nói đến Trình Ninh đứng ở trước cổng hứng gió lạnh có phản ứng gì, Hàn Đông Nguyên và Triệu Chi đã lần lượt vào nhà chính.
Triệu Chi nghênh đón ánh mắt của Trình Ninh, lúc đi qua hành lang đi về phía nhà chính, trong người vậy mà hiện lên sự sảng khoái kỳ lạ.
Cái sự sảng khoái này khiến lưng cô ta càng ngày càng thẳng, bước chân cũng càng ngày càng nhẹ.
Chẳng qua cái sự sảng khoái này đã lập tức biến mất gần như không còn khi cô ta vừa đi vào nhà chính, nhìn thấy trên tay Hàn Đông Nguyên vẫn còn cầm d.a.o khắc chơi ngồi ở chỗ đó.
Cô ta chịu đựng cảm xúc hỗn loạn, vẻ mặt đứng đắn nói: “Thanh niên trí thức Hàn, tôi qua đây là muốn hỏi anh thành lập nhà máy còn chỗ nào cần tôi giúp không. Trước kia thành tích môn Ngữ văn của tôi vẫn luôn rất tốt, lúc đi học thường xuyên viết bản thảo, từng đăng tải rất nhiều bài văn trên báo chí". Nói xong cô ta đưa đồ trong tay cho Hàn Đông Nguyên.
Hàn Đông Nguyên đưa mắt về phía bàn một cái, Triệu Chi chỉ có thể chịu đựng sự bực bội đặt đồ lên trên bàn, nói: “Đây là một ít bản thảo của tôi, hồi trước đã từng đăng lên báo. Còn nữa, tôi từng học thư pháp, nếu cần viết lưu niệm gì đó tôi cũng có thể làm được. Nếu anh cần viết một số thư từ qua lại, tôi cũng có thể giúp."
Hàn Đông Nguyên duỗi tay lật lật xấp đồ trên bàn.
Có hai trang chữ viết lông chép lại, một xấp cắt từ báo lại còn có một ít báo chữ lớn vạch trần người phạm tội...
Hàn Đông Nguyên có hơi một lời khó nói hết.
Anh đặt đồ về lại trên bàn, nghe thấy Triệu Chi nói: “Đại đội chúng ta thành lập nhà máy, làm sản phẩm chỉ là bước đầu tiên, muốn bán ra ngoài chắc chắn còn phải tuyên truyền. Tôi có thể viết giúp bản thảo tuyên truyền, giới thiệu sản phẩm của chúng ta, còn có... Thực ra bố mẹ tôi trước kia đều làm công việc văn hoá giáo dục, mẹ tôi còn làm ở tòa soạn báo, quen biết rất nhiều người bên Bắc Thành. Tôi có thể viết bản thảo giúp rồi đăng lên báo. Thanh niên trí thức chúng ta xuống nông thôn là làm thế nào tiếp nhận bần nông và trung nông rồi giáo dục, cùng nông dân chung tay xây dựng nông thôn. Như vậy sản phẩm của nhà máy chúng ta tất nhiên sẽ nhận được sự tuyên truyền rất tốt, chỉ cần làm ra sản phẩm thì không lo không có nguồn tiêu thụ."
Quả thực rất có ý tưởng.