Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 74
Cập nhật lúc: 2024-12-31 22:41:39
Lượt xem: 199
Tuyên truyền một chút sợ là sẽ có rất nhiều phóng viên xông qua đây.
Tiếc là Hàn Đông Nguyên lại không có hứng thú gì với chuyện này.
Anh ghét mỗi ngày làm ruộng phiền phức, nhìn nhóm thôn làng coi giữ đồ lớn nhưng cơm cũng không ăn được, muốn làm trò kiếm tiền mà thôi.
Anh không hề có chút hứng thú nào với việc phỏng vấn bởi nhiều phóng viên trên báo, sau đó lại nói một số lời hùng hồn.
Triệu Chi nhìn Hàn Đông Nguyên lạnh nhạt, cắn răng không ngừng cố gắng nói: “Nói như vậy, đại đội thanh niên trí thức chúng ta sau này nhất định có thể được bầu thành tiên tiến, nói không chừng có thể lấy được danh ngạch giới thiệu đại học... Thanh niên trí thức Hàn, anh lợi hại như vậy, cống hiến lớn cho đại đội chúng ta như thế, con đường sau này chắc chắn sẽ vô cùng rộng lớn!"
Hàn Đông Nguyên: ….. Không có hứng thú.
Anh nâng mắt nhìn thoáng qua bên ngoài.
Trong sân trống không, đã không có một bóng người nào.
Anh nắm d.a.o khắc, rũ mắt nói: “Được, tôi biết rồi. Nhà máy sản xuất sản phẩm tre gỗ của chúng ta vẫn còn đang trong giai đoạn chuẩn bị, về sau các chức vụ sẽ lần lược được sắp xếp. Thanh niên trí thức Triệu nói, tôi hiểu rõ, sẽ xem xét theo tình hình nên thanh niên trí thức Triệu hãy đợi sự sắp xếp."
Anh nói xong rồi đứng dậy rời đi.
Ra khỏi cửa lại nhìn thoáng qua ký túc xá phía tây, lúc này mới chậm rãi đi về ký túc xá.
Triệu Chi đờ người, cũng không biết anh đồng ý với mình hay là không đồng ý.
Bên kia Trình Ninh đang ở ký túc xá rầu rĩ nhìn cái bát lớn trong cái giỏ rau.
Cho dù tính tình của Hàn Đông Nguyên có tệ thế nào, nhưng không ngăn được bề ngoài đẹp trai cộng thêm vẻ kiêu ngạo mạnh mẽ của anh, từ nhỏ đến lớn con gái sáp đến bên người anh cũng chưa từng ít.
Trình Ninh nhớ mang máng kiếp trước còn sống, bản thân nhìn anh khinh thường thế nào, bình thường“hừ” một tiếng có thể tránh xa bao nhiêu là tránh xa bấy nhiêu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nếu như có cô gái nào không có mắt tìm cô nhờ đưa miếng kẹo quà tặng gì đó, cô đều thẳng thừng không khách sáo tặng một câu “tự đưa” rồi quay đầu đi.
Ai thích quan tâm anh, những đào hoa đó à?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-74.html.]
Nhưng Triệu Chi này không được.
Đúng rồi, cô nhớ ra rồi.
Cô nhớ đến lúc Hàn Đông Nguyên bị kết án mười năm tù, chị hai Hàn Nhất Mai nhìn thấy Triệu Chi quả thực như là muốn ăn tươi nuốt sống cô ta.
Bởi vì nếu không phải Triệu Chi khóc sướt mướt nói với cảnh sát tên trộm kia từng cợt nhả cô ta, hết lần này đến lần khác nói “đều là tôi sai, đều do tôi, nếu không phải do tôi thì anh Đông Nguyên cũng sẽ không vô tình gϊếŧ người” với cảnh sát. Hàn Đông Nguyên là vì bảo vệ tài sản công xã mới ra tay, tính chất hoàn toàn khác nhau.
Huống chi sau đó cô ta lại cưới Cố Cạnh Văn, sau này khi Hàn Đông Nguyên ra tù Cố Cạnh Văn còn nhằm vào anh ở khắp mọi nơi.
Hoa đào thối như vậy cũng phải ngắt đi.
Cô thở dài, nghe thấy cách vách vang lên tiếng mở cửa đóng cửa đã biết là Triệu Chi quay về ký túc xá, cam chịu đứng dậy, một tay nâng một tay xách giỏ rau ra ngoài, đến ký túc xá Hàn Đông Nguyên tìm anh.
Đến trước cửa cô gõ gõ cửa.
Bên trong vang lên tiếng hỏi: “Ai đấy?"
Trình Ninh lắc đầu để bản thân mình bình tĩnh, nói: “Là em, Trình Ninh"
Cửa được mở ra từ bên trong.
“Vào đi."
Hàn Đông Nguyên uể oải nói.
Vừa nói vừa trở lại ngồi trước bàn sưởi, quay đầu nhìn cô vẫn còn đứng trước cửa bèn ra hiệu với đối diện một cái, nói: “Tìm tôi làm gì, ngồi đi."
Trình Ninh đặt cái giỏ trên tay xuống bàn sưởi rồi lấy mì trong đó ra để lên bàn, đặt đôi đũa lên trên bát rồi lại để cái giỏ xuống đất ở bên cạnh, lúc này mới ngồi xuống đối diện với anh.
Là một bát mì sợi mảnh.
Bên trong có nấm, vài miếng thịt muối còn có một miếng trứng chiên phủ lên, hành lá thái được rắc xanh mơn mởn.