Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 88
Cập nhật lúc: 2024-12-31 22:43:02
Lượt xem: 196
“Cái móc câu này là dùng làm gì?"
Hàn Đông Nguyên gõ gõ lên sổ vẽ, có thể là nhắc nhở cô đừng nhìn anh nữa.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô nhóc này cũng không biết có tật xấu gì mà lần này sau khi xuống nông thôn lúc nào cũng nhân lúc anh không chú ý là nhìn anh.
Còn dùng ánh mắt khiến người ta không được tự nhiên, cũng không biết là uống phải thuốc gì.
Anh nhớ kỹ lại.
Hồi trước cô cũng không có tật xấu này.
Nhiều nhất là anh làm chuyện gì khiến cô không vui mới lén chọc chọc trừng anh, cái mặt bực bội và giận nhưng không dám nói gì.
Trình Ninh lấy lại tinh thần, thu hồi ánh mắt nhìn về phía cuốn sổ vẽ, nói: “À, cái đó à, anh không cảm thấy cái móc ở đằng sau cán thìa khá đẹp sao? Có thể treo lên khi không dùng"
“Gia tăng độ khó kỹ thuật"
Anh nói: “Cô chia giai đoạn một và giai đoạn hai. Giai đoạn một đơn giản hoá độ khó sản xuất cho tất cả các sản phẩm, giai đoạn hai đợi kỹ thuật thành thạo rồi sản xuất tiếp."
Trình Ninh đồng ý, vội vàng ghi lại vào cuốn vở.
Hai người nói chuyện gần nửa tiếng, đợi thảo luận tất cả bản phác thảo, thậm chí là danh sách sản phẩm xong rồi nhưng bọn Liêu Thịnh, Từ Kiến Quốc vẫn chưa quay lại.
Tôn Kiện kéo Chu Tiên Khai rời đi, lại dùng ánh mắt gọi Dương Hồng Binh đi.
Lúc sắp đi Chu Tiên Khai cuốn lấy hộp bánh ngọt và hạt dưa ở trên bàn đi.
Mấy người bọn họ đến nhà chính.
Nhà chính không có giường sưởi cũng không có bếp lò, hơi lạnh chui thẳng vào trong người.
Chu Tiên Khai giậm giậm chân, thở dài, nói: “Cậu nói xem anh Nguyên yêu đương, anh ta ấm áp tại sao chúng ta phải chịu lạnh chịu rét chứ?"
Bọn họ đáng thương lắm đấy, vì đi công xã mà ba giờ sáng đã dậy, hứng gió lạnh cả ngày, dễ dàng sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-88.html.]
Dương Hồng Binh có hơi ngớ người.
Anh ấy hỏi: “Rốt cuộc thanh niên trí thức Trình có phải là người yêu của anh Nguyên không vậy?"
Những người khác đã từ bỏ việc đuổi theo nghiên cứu chân tướng này từ lâu, nhưng anh ấy vẫn còn đang rối rắm vấn đề này.
“Bây giờ không phải, sớm muộn gì cũng phải"
Chu Tiên Khai vừa giậm chân sưởi ấm vừa duỗi tay cầm miếng bánh ngọt trong giỏ nhét vào miệng.
Khoé mắt nhìn thấy dáng vẻ Dương Hồng Binh có hơi ngốc nghếch thì đột nhiên nổi lên ý xấu, nói ra ý kiến tồi: “Nếu không thì cậu thử xem, nếu tôi nói thanh niên trí thức Trình rất tốt, vẻ ngoài giống như tiên nữ, tính tình lại tốt, còn có thể làm việc. Dù sao bây giờ anh Nguyên không thừa nhận cô ấy là người yêu, cậu đi theo đuổi xem. Nói không chừng ông trời đổ cơn mưa đỏ, cô ấy nhìn trúng cậu".
Dương Hồng Binh run cầm cập.
Tôn Kiện tát một cái vào đầu Chu Tiên Khai, nói: “Sao cậu không tự mình đi thử đi?"
Nói xong quay đầu lại nhìn Dương Hồng Binh, nói: “Cậu đừng để ý cậu ta, cái người này bụng đầy ý nghĩ xấu"
Dương Hồng Binh gãi gãi đầu, rất thật thà nói: “Thực ra anh ấy nói đều là lời thật, nhưng mà chuyện yêu đương này lại không phải đẹp là được. Cho dù thanh niên trí thức Trình có đẹp hơn, cô ấy cũng không phải kiểu tôi thích. Cho nên anh Chu này, sau này anh đừng nói lời này nữa. Nếu không thì người khác hiểu lầm, ảnh hưởng đến sau này tôi yêu đương thì sao?"
Chu Tiên Khai và Tôn Kiện:…….
Lúc này Trình Ninh vẫn còn đang thảo luận chuyện trong ký túc xá Hàn Đông Nguyên.
Hai người nói chuyện bản thảo và danh sách sản phẩm có thể sản xuất xong, Liêu Thịnh và Từ Kiến Quốc vẫn còn chưa quay lại. Trình Ninh thu dọn bản thảo, nói: “Em về sửa sang lại một chút, hai hôm nay sẽ nhanh chóng đưa cho anh."
“Được."
Hàn Đông Nguyên nói: “Ban ngày sửa, nếu trong phòng tối thì thắp đèn dầu lên, lát nữa bảo Liêu Thịnh lấy một thùng cho cô."
Trình Ninh đồng ý.
Bây giờ dầu hoả cũng rất quý giá, hiện tại cô vẫn luôn dùng với bạn cùng phòng, dùng lâu dài đương nhiên không được.
Cô đây cũng xem như vì công tiêu xài.