Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 183
Cập nhật lúc: 2024-10-18 21:16:02
Lượt xem: 62
Cô ấy cho rằng mẹ chồng rất ghét con trai mình yêu vợ, mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu hòa thuận thế này, cô ấy cũng thán phục.
Mẹ Tống cười, bê hạt dưa đến trước mặt hai cô: "Các con ăn đi, ăn xong thì gọi mẹ."
Bà nhét sữa mạch nha vào lòng con dâu, rồi cười bảo Triệu Giai Giai ở lại thêm một lát.
Triệu Giai Giai không ngờ được, thì ra Tinh Tinh được đối đãi như thần tiên thế này ở nhà mẹ chồng. Cô ấy cũng được hời nhờ cô, tự nhiên cô ấy lại có hạt dưa để cắn?
Thời đại này, thời đại mà đến ăn cũng không được ăn no, vậy mà còn gia đình có đồ ăn vặt và trái cây để mời khách, gia đình đó có thể là gia đình bình thường được ư?
Sau khi ra ngoài không lâu, mẹ Tống còn gọt mấy trái táo và trái lê duy nhất trong nhà bê vào, những thứ này bà cố ý chuẩn bị cho con dâu.
Khi trong phòng lại vang lên tiếng bước chân đi ra ngoài của mẹ Tống, Diệp Mạn Tinh mới nhìn chăm chú vào Triệu Giai Giai: "Hôm nay cố tình đến đây tìm tôi nói chuyện à?"
Chuyện này lạ thật đấy.
DTV
Thanh niên trí thức cũng không giả như vậy.
Nghe Diệp Mạn Tinh nhắc đến vấn đề này, cô ấy xị mặt nói: "Tôi sắp về thành phố."
"Hửm?"
Diệp Mạn Tinh sửng sốt, chẳng hề có thông báo nào trước, thế mà cô ấy sắp về thành phố rồi: “Chúc mừng cô."
Phần lớn thanh niên trí thức đều muốn về thành phố, Triệu Giai Giai đến đây có lẽ vì gia đình cô ấy đã tìm được đơn vị tiếp nhận, vì vậy cô thật sự rất vui mừng cho Triệu Giai Giai.
Nhưng nghĩ đến chuyện sang năm sắp tổ chức lại kỳ thi cấp ba, Diệp Mạn Tình vẫn nhắc nhở: "Vậy cô về đi, có thể đọc hết sách hồi trước, cả sách giáo khoa nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-183.html.]
Hửm?
"Hả, đọc sách hả? Được thôi."
Tuy Triệu Giai Giai không biết tại sao Diệp Mạn Tỉnh lại nhắc nhở như thế, nhưng cô gái cô ấy thích nói mà, cô ấy cũng chỉ người khúc khích nói: "Biết rồi, lúc về có thời gian sẽ đọc." "Nhưng hôm nay tôi tới tìm cô là vì có chuyện khác?"
Thấy đôi mắt hạnh trong veo của Diệp Mạn Tỉnh đang nhìn chằm chằm mình, khuôn mặt khoảng một bàn tay sát lại gần mình, Triệu Giai Giai vô cùng ngượng ngùng: "Anh ba thích cô như thế, tôi muốn học hỏi kinh nghiệm từ cô, con gái phải làm thế nào để có được sự yêu thích của các đồng chí nam?" Hừm.
Diệp Mạnh Tinh cười khẽ: "Cô muốn ai thích cô?"
Triệu Giai Giai đỏ hết cả mặt, giọng nói thêm ngượng ngùng e thẹn vang lên: "Tôi nhận được tin, nhà có tin tức của nam thần, tôi..., tôi viết thư cho nam thần, nhưng anh ấy không quan tâm gì tôi cả."
Diệp Mạn Tinh không hé răng.
Thanh niên trí thức Triệu bình thường chẳng hề có dáng vẻ của con gái đang nhìn cô, cô uống ực ực chỗ sữa mạch nha trong tay mình, như có điều suy nghĩ.
Đây là nỗi phiền muộn của loài người sao?
Làm đào hoa tinh, cô không có nỗi phiền muộn này của loài người. Đào hoa tinh trời sinh đã có thể giành được sự yêu thích của người khác, có được hương thơm đặc biệt khơi gợi tình dục.
Muốn làm một người đàn ông thích cô thật sự không quá khó.
Nhưng loài người không có chức năng này.
Thế nhưng cô đã thấy rất nhiều trường hợp, cô cười: "Mỗi người có một thị hiếu không giống nhau, cứ thật lòng thì luôn có thể làm người khác rung động. Nhưng cũng không thể nói rằng vì cô trả giá bằng tấm chân tình nên cô phải được đền đáp."
Cô nhìn thấy một mối nguy không tên trên người của bạn tốt, nhưng nguyên tác không nhắc đến kết cục của người qua đường như Triệu Giai Giai, cô chỉ đành nhắc nhở: "Đừng cố chấp, đừng cố chấp nhé, nếu gặp chuyện thì cô cứ đứng lên một lần nữa là được."
Triệu Giai Giai nghe thế cũng có vẻ đăm chiêu.