Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 252
Cập nhật lúc: 2024-10-19 22:38:40
Lượt xem: 110
Vết sẹo trên mặt Triệu Chiêu Hoa khẽ cử động, anh khàn giọng nói: "Em muốn đi ra ngoài sao?"
Thẩm Nhuyễn Linh vừa trở về sau khi xử lý một số chuyện, nói: "Vâng, chúng tôi không nghe thấy gì."
Cô ấy giơ tay đảm bảo: “Tôi cam đoan".
Nếu cô ấy không liên tục nhìn về phía sau thì sự đảm bảo có tính thuyết phục hơn.
Từ Thành Tân tuy mặc quần áo bình thường nhưng nở nụ cười tỏa nắng: "Chào chị dâu."
Giọng nói rất rõ ràng.
Diệp Mạn Tinh liếc nhìn Tống Văn Cảnh, nhẹ nhàng nói: "Anh ba, để Linh Linh đi cùng em có được không?"
Cô muốn đi vệ sinh nhưng trong phòng không lại có nên phải đi nhà vệ sinh bên ngoài. Dù sao cũng là đi nhà vệ sinh nữ nên cô sợ anh sẽ bị nữ bệnh nhân đánh cho tơi bời.
Anh gọi lớn: "Anh Thừa Tân, chờ một chút" sau đó cầm bình truyền dịch đi ra ngoài.
Diệp Mạn Tinh nhanh chóng đi theo sau và gọi với lại: "Chị Linh mau lại đây."
May sao Thẩm Nhuyễn Linh là một vệ sĩ tận tụy. Sau một lúc sửng sốt, cô ấy nhanh chóng chạy đến, nếu không, hai người họ ở trong nhà vệ sinh nữ sẽ xấu hổ đến mức chỉ còn biết chui xuống lỗ.
Triệu Chiêu Hoa nhìn bóng lưng họ, nhớ tới lúc vừa mở cửa nhìn thấy hai người họ thân mật, anh ấy không khỏi ngạc nhiên.
Anh thầm nghĩ: Hai người này định ly hôn thật sao?
Lúc mọi người quay lại, Diệp Mạn Tình vẫn đang còn một chai dịch truyền còn dang dở. Y tá bước vào thay một chai dịch truyền khác cho cô, rồi nhìn cô nói: "Cô không có gì nghiêm trọng, ngày mai có thể xuất viện được rồi."
“Có điều, cơ thể cô rất dễ bị dị ứng, nên phải chú ý nhiều hơn.” Y tá lấy ra một cuốn sổ ghi lại những triệu chứng cơ bản của cơ thể cô, nhìn cô một cái, lông mày cau lại.
Cơ thể cô thật yếu ớt, lại đang mang thai như vậy làm sao em bé phát triển nổi. Đã thời đại nào rồi mà còn có một cô gái yểu điệu, yếu đuối như vậy. Nhìn thấy cô con dâu nhỏ sức khỏe quá yếu, y tá đành cố nói đỡ phần lớn là do cô mang thai để cô không bị nhà chồng cự tuyệt.
Ai ngờ cô tuy ít nói nhưng khi nói gì ra cũng nghiêm túc.
Y tá hơi kinh ngạc, thầm nghĩ: Vậy là tính yểu điệu, yếu đuối chỉ là thể hiện bề ngoài thôi sao? Y tá lắc đâu, cảm thấy nhẹ nhõm, dặn cô một số lưu ý cho phụ nữ mang thai rồi đi ra ngoài.
Y tá vừa đi ra ngoài, Thẩm Nhuyễn Linh nói: "Tinh Tinh còn đau không? Anh hai của cô đã tỉnh rồi, tôi vừa mới từ bên đó trở về."
Giọng cô ấy thực sự lo lắng, nhưng cũng đây thương tiếc. Tống Văn Cảnh còn đang rót nước cho vợ, thầm nghĩ: không chỉ có đàn ông mới thích cô ấy mà ngay cả phụ nữ cũng thích cô ấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-252.html.]
Tống Văn Cảnh nhớ lại những khó khăn lúc anh tìm kiếm vợ, rồi lúc anh đến thì bắt gặp thanh niên kia đang ở bên cạnh vợ mình.
Ánh mắt anh hơi ngưng lại, hơi thở trở nên lạnh hơn.
Từ Thành Tân nói với anh rằng người thanh niên đó chỉ giúp vợ anh lập biên bản tại Cục Công an rồi rời đi.
Thanh niên đó họ Giang, cũng không phải cố ý tới giúp mà là đi ngang qua nhìn thấy bọn côn đồ ức h.i.ế.p một cô gái nên mới ra tay giúp đỡ.
Anh ta nói không cần cảm ơn, chỉ nói rằng giúp đỡ mọi người là việc mà mỗi người dân giác ngộ tư tưởng đêu nên làm.
Tống Văn Cảnh mím môi, cẩn thận rót nước ấm vào cốc rồi nhẹ nhàng đút cho vợ.
Một ý nghĩ chợt nảy ra trong đâu anh: Họ Giang? Là Giang thiếu gia sao?
Anh cũng như đa số đàn ông khác, không thể chăm sóc Diệp Mạn Tinh một cách khéo léo được.
Ba người đứng trong phòng đêu nhìn Tống Văn Cảnh với ánh mắt kỳ lạ.
Chỉ có mù mới không thể nhận ra có điều gì đó không ổn với Tống Văn Cảnh.
Nhận thấy đã muộn rồi, Từ Thành Tân cười sảng khoái phá tan sự im lặng của cả phòng, sau đó nói: "Chị dâu, chuyện của chị và anh hai Diệp không thích hợp để lập biên bản. Bây giờ anh hai Diệp đã tỉnh, ngày mai đồng chí Cục Công an sẽ đến lập biên bản sau."
Anh ta chỉ trái cây trên tủ đầu giường, cười nói: "Chị dâu, nhớ giữ gìn sức khỏe thật tốt, ngày mai em sẽ tới thăm chị.”
Diệp Mạn Tinh 'ừ một tiếng, chợt thấy anh ta cười cành to hơn nên cô không dám nhìn thẳng.
Từ Thành Tân đã đi tới cửa, đột nhiên dừng lại, cười nói: "Đúng rồi chị dâu, hôm nay người đầu tiên cứu chị họ Giang, gọi là Giang thiếu gia, không biết chị dâu có quen biết hay không?"
Khụ khụ khụ.
Diệp Mạn Tinh nuốt xuống một ngụm nước cam: ...?
DTV
Giang thiếu gia đến phương bắc làm gì?
Tim cô đập loạn cả lên. Thật kỳ lạ, người cô cảm thấy nguy hiểm nhất lại đến cứu họ vào thời điểm quan trọng.
Cũng như anh ta vô cớ sắp xếp công việc cho cô và anh hai. Cô hoàn toàn không thể giải thích được.
Anh ta là ai đây?
Trong tiểu thuyết, các tình tiết đều xoay quanh mối quan hệ giữa nam chính và nữ chính rồi họ cùng nuôi dạy con cái.