Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 261
Cập nhật lúc: 2024-10-19 22:38:53
Lượt xem: 119
Diệp Mạn Tinh sửng sốt, sau đó lại không nhịn được mà bật cười: "Bọn họ cũng đối xử với em rất tốt."
Phải nói là đối xử với nguyên thân rất tốt, cô không có tình cảm đặc biệt gì với người nhà của nguyên thân, nhưng đây đều là chuyện mà nguyên thân muốn làm, đương nhiên cô phải báo đáp ân tình của cơ thể này.
Hai người đi dạo phố cả buổi, giữa trưa còn ăn một bữa mì sợi ở quán cơm quốc doanh, tổng cộng tiêu hết bốn đồng.
Lại thêm tiền mua quần áo, tiên mua giày, tổng cộng cô tiêu hết hơn 50 đồng.
Nam chính cho cô tổng cộng 3000 đồng, cô cho nam chính 200 đồng, cho mẹ chồng 300 đồng, mời vệ sĩ hết 720 đồng.
Lại thêm vé xe đến phương bắc, tiền vé xe tốn khoảng hơn 70 đồng, mua một lần ba vé, thêm cả tiền ăn nên tốn khoảng hơn 250 đồng.
Từ đầu đến cuối anh hai của cô đều chỉ dùng tiền của anh ấy, ngay cả nhà khách cũng tự đưa tiền, nếu không cô sẽ phải tiêu càng nhiều tiền hơn.
Bây giờ trong tay cô chỉ còn hơn 1400 đồng nữa thôi.
Gào khóc
Cô cần phải nhanh chóng kiếm tiền thôi, sắp sinh cặp sinh đôi trai gái rồi, trong tay hoa đào tinh không có tiên, trong lòng sẽ không yên!
Anh cả Diệp Bác An, chị dâu cả Thẩm Tú Lệ đến nhà khách vào buổi chiều.
Diệp Mạn Tinh còn đang ngủ trưa ở nhà khách thì nghe thấy ngoài cửa vang lên một tràng tiếng gõ cửa: "Vợ ơi."
Bên ngoài vang lên giọng nói của Tống Văn Cảnh khiến Diệp Mạn Tinh lập tức bừng tỉnh, Thẩm Nhuyễn Linh vui mừng: "Tinh Tinh, chồng em trở về rồi kìa."
Cô ấy đợi Diệp Mạn Tinh mặc áo khoác xong mới vội vàng đi mở cửa, mở ra thì nhìn thấy có mấy người đang đứng ở ngoài cửa, người dẫn đầu đương nhiên là Tống Văn Cảnh cao hơn mọi người một cái đâu.
Lúc này anh dịch sang bên cạnh một chút, để lộ một người đàn ông trung niên vô cùng gầy gò nhếch nhác ở bên cạnh anh, và cả một nữ đồng chí với đôi mắt khóc đến nỗi đỏ hoe, còn có thể nhìn thấy vẻ tang thương trên khuôn mặt vốn thanh tú kia của cô ấy.
Vừa nhìn là biết hai người này đã tắm rửa sửa sang lại, cả hai đêu mặc một bộ quần áo Lenin màu lam, trông như cách ăn mặc của cán bộ lúc trước, nhưng lại già nua hơn những người cùng lứa. Nhưng nơi đáy mắt kia lại đêu lóe lên ánh sáng
Hai người vừa nhìn thấy Thẩm Nhuyễn Linh thì đêu ngạc nhiên, giọng nói có chút chấn động: "Em, em gái?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-261.html.]
Em gái trở nên cao lớn cường tráng như vậy từ bao giờ thế, còn cắt tóc nữa?
Thẩm Nhuyễn Linh dở khóc dở cười, cô ấy đưa tay chỉ Diệp Mạn Tinh đang xuống giường: "Đây mới là em gái của hai người."
Lúc này hai người mới nhìn thấy một gương mặt nhỏ quen thuộc, hoặc là nói một gương mặt nhỏ còn xinh đẹp hơn trong trí nhớ đập vào mắt, quả thật cô đang mang thai, cái bụng kia đã rất lớn rồi, trông đã lớn như mang thai bảy tám tháng.
Trong sự kích động, Thẩm Tú Lệ còn lộ ra vẻ ngạc nhiên: "Em gái, em sắp sinh rồi hả?"
Sau khi vui mừng, anh cả Diệp nhanh chóng đi vào ôm chặt lấy Diệp Mạn Tinh: "Em gái, em chịu khổ
rồi."
Đây là một loại cảm xúc nóng bỏng dữ dội cuốn tới, Diệp Mạn Tình ngẩng đầu nhìn anh cả của nguyên thân, còn chưa kịp nói chuyện, cô đã phát hiện cơ thể mình bị nam chính kéo ra: "Anh cả, em gái đang mang thai, không thể chịu được cảm xúc quá mạnh."
DTV
Anh hai Triệu cười ha ha một tiếng, anh ấy đã hoàn toàn nhìn ra, cậu bạn thân này của anh ấy ly hôn ở đâu chứ?
Cũng không biết tối hôm qua xảy ra chuyện gì, bạn thân của anh ấy đã hoàn toàn vứt bỏ ý nghĩ ban đầu, lúc này đáy mắt của anh đêu đang ẩn giấu lòng chiếm hữu.
Sau khi đi vào, chị dâu cả Diệp cũng thầm mắng chồng một tiếng: "Em gái đang mang thai, anh phải cẩn thận một chút."
Hai anh em đã nhiều năm không gặp, bỗng nhiên nhìn thấy em gái, anh ấy thật sự rất kích động, rất vui mừng.
Quả thật mấy anh em cần phải ôn chuyện, mọi người đi thẳng ra cửa, để lại phòng cho bọn họ.
Sau khi ra khỏi cửa, Triệu Chiêu Hoa còn thấy ánh mắt của bạn thân thỉnh thoảng vẫn nhìn vào trong phòng, bèn âm thầm kéo anh sang một bên, nhỏ giọng hỏi: "Chậc, đã như vậy rồi còn ly hôn gì nữa? Cố gắng sống thật tốt đi."
Ánh mắt anh ấy nhìn về phía bạn thân, thấy cơ thể bạn thân cứng đờ nhưng lại không phản bác anh ấy.
Tống Văn Cảnh ngưng mày nghĩ thầm: Những chuyện cần làm trong chuyến đến phương bắc lân này đều đã làm xong, bọn họ chỉ còn việc đưa anh hai Diệp đang ở bệnh viện về nữa thôi.
Cũng may lân này anh hai Diệp chỉ bị c.h.é.m mấy nhát tổn thương đến phổi, xương sườn gãy mất mấy cây, không bị thương đến tim.
Theo lý mà nói anh ấy cần phải tĩnh dưỡng ít nhất nửa tháng nữa mới có thể rời đi, nhưng thời gian nghỉ của Tống Văn Cảnh chỉ còn lại có bốn ngày.
Thật ra cũng đã đủ để bọn họ đi thẳng về đăng ký kết hôn.