Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 319
Cập nhật lúc: 2024-10-20 06:19:18
Lượt xem: 114
Nếu không cố ý trêu chọc, anh sẽ nhịn sự mong nhớ cô, nhưng chỉ hơi ám chỉ một anh, cả người anh đã đến bờ vực bùng nổ mất kiểm soát.
“ Có được không?"
Giọng nói của cô mỗi lúc một tăng lớn, mỗi một tiếng đều móc vào trái tim anh, anh lập tức ôm lấy cô để cô nghiêng người đối diện anh, nói bằng giọng khàn khàn:
"Anh sẽ cố gắng."
Lúc cơ thể tiếp xúc, bọn họ liều mình triền miên, giây phút đó nghe thấy tiếng hờn dỗi của cô, anh nghĩ anh sẵn lòng trao cả mạng sống cho cô!
Có lẽ là cảm giác quá tốt đẹp, người bên cạnh mang cho anh một loại cảm giác quá tốt đẹp.
Giây phút ánh sáng hiện lên, anh nghĩ, tại sao anh lại thích cô vợ nhỏ như vậy chứ, có lẽ là cô vợ nhỏ có bản năng thu hút anh. Cuối cùng khi nghe thấy cô vợ nhỏ mệt mỏi ngất đi, Tống Văn Cảnh lau mồ hôi cho cô, đôi mắt nặng nề khép lại: Anh nghĩ, anh không thể rời khỏi cô được nữa!
DTV
Mỗi một bước quy hoạch trong cuộc đời tương lai của anh đều có cô. Hai người có một loại quyến rũ và thu hút đặc biệt lẫn nhau, đó là điều tốt đẹp mà tất cả mọi người đều không sánh nổi!
Diệp Mạn Tinh thật sự bị giày vò mệt mỏi, cho dù nam chính nói anh kiềm chế nhưng thật sự là điều kiện của anh quá tốt, nếu như thêm một lát nữa cô sẽ c.h.ế.t thật mất.
Cũng may ở giây phút mấu chốt thì ánh sáng lóe lên, hô hấp của Diệp Mạn Tinh ngừng lại, không ngờ cô lại đi vào rồi. Cô đã đi vào rừng đào trong không gian.
Ôi chao…
Mùi đào xộc vào mũi, mỗi quả đào đều vô cùng xinh tươi, tất cả đều đang treo ở trên cây đào tùy tiện hấp dẫn cô.
Vị giác không ngừng cuộn trào. Đắm chìm trong sự vui sướng và vui vẻ to lớn, cô lập tức lăn vào không gian.
Đây là một loại như kiểu vườn bàn đào, nhưng hiệu quả của quả này lại kém bàn đào, tuy nhiên hiệu quả làm đẹp dưỡng sinh thì không thành vấn đề.
Cơ thể yếu ớt hở tí là dị ứng này của cô ấy à, nếu như còn tiếp tục ăn ngũ cốc thì không phải vấn đề hở tí là dị ứng nữa đâu. Còn cả đôi chân bị liệt kia của cha nguyên thân nữa, chỉ dựa vào đơn giản của cô ở bên ngoài thì chỉ khiến khí huyết tốt hơn một chút thôi, nhưng thần kinh sẽ rất khó khôi phục. Diệp Mạn Tinh thật sự quá đỗi vui mừng.
Đây là quả đào tươi mới mà cô luôn khát vọng, nhưng khi thật sự đi vào, cô lại bị loại vui vẻ to lớn này làm cho hơi choáng váng.
Vù vù…
Cô là hoa đào tinh mà, vừa về đến vườn đào trong không gian, ngàn vạn cây đào như thể đang vui vẻ vẫy chào, lá đào vang lên tiếng rào rạt liên tục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-319.html.]
Không ít cành đào vui vẻ vây lấy cô, bàn tay trắng nõn của cô đỡ lấy từng cành đào, quả nhiên cây đào vốn đang thoi thóp lập tức soàn soạt vui vẻ mọc dài một đoạn như uống chất kích thích.
Hoa đào tinh đột nhiên mất đi không gian quả đào lại lập tức có được quả đào: ... Ôi chao, vui quá đi.
Diệp Mạn Tỉnh muốn ăn quả đào, ở không gian, cô có thể dùng suy nghĩ để quả đào bay tới cho cô. Cô hái được một đống đào chất đống cao gần nửa người, sau đó bèn nằm xuống bên cạnh đống đào hì hục ăn cho đã như một chú sóc con.
Hu hu.
Sau đó bi kịch xảy ra, cơ thể này của cô mới ăn đến quả đào thứ mười đã phát hiện cơ thể không chịu nổi sức mạnh của quả đào.
Kết quả tạo thành chính là cô lại kéo nam chính song tu thêm lần nữa mới giải tỏa được chỗ năng lượng này.
Sau khi song tu, cô trở lại không gian.
Sau đó cô ngẩn người nhìn mười mấy quả đào còn lại trong không gian...
Cơ thể cô không thể ăn nhiều đào, những quả đào này vốn được cô mang ra từ trong rừng đào, không phải đào bình thường.
Bây giờ cơ thể nguyên thân còn là cơ thể của con người nên không chịu nổi quá nhiều năng lượng của quả đào.
Cơ thể này của cô cộng thêm đang mang thai đôi, cùng lắm chỉ có thể ăn năm quả đào.
Nhưng cô không thể ăn quả đào mỗi ngày được, Diệp Mạn Tinh muốn ăn thịt, muốn ăn đồ ăn ngon, nhớ đến các loại đồ ăn ngon mà cô thu thập được khi đi qua các thế giới.
Thế là cô vui vẻ muốn đi vào khu biệt thự ở giữa không gian. Vườn đào trước mắt là một khoảng sương mù m.ô.n.g lung, nhưng cô có thể dùng thần thức để đi về phía biệt thự.
Bịch.
Diệp Mạn Tinh bị bật trở lại.
Hoa đào tinh há hốc đôi môi anh đào xinh đẹp.
Có chuyện gì vậy?
Không gian của bản thân cô, cô đi vào vườn đào ngoài nhất trong không gian của mình, sau đó muốn đi vào trong không gian thì cô bị ngăn cản?
Như thể cô không vào được cánh cửa trước mắt vậy. Không thể nào đâu? Trong lòng loáng thoáng có dự cảm chẳng lành. Diệp Mạn Tinh lần lượt thử hết những phương hướng khác của vườn đào thì đều như vậy, cô bị chặn lại giống như có vách ngăn.