Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 325
Cập nhật lúc: 2024-10-20 06:20:22
Lượt xem: 92
Anh cả Diệp ước lượng tiền trong tay, không nói nên lời:
“Em lấy nhiều tiền như vậy ở đâu ra?”
Chẳng lẽ là mượn của người bạn đến thăm anh ấy ngày đó? Anh cả Diệp cười:
“Tiền lương của anh không ít, em không cần phải vay tiền. Nếu mà em gái không tiêu xài hoang phí thì cũng đủ cho em ấy dùng mười năm.”
Tiền lương của anh ấy đã bảy năm chưa lãnh, bên trên lại thanh toán cả trong một lần. Tổng cộng hơn hai ngàn đồng tiền, anh ấy không định giữ lại đồng nào cả, anh ấy còn định góp một khoản làm tròn luôn cho em gái.
Thời buổi này, một tờ tiền đại đoàn kết nếu dùng tiết kiệm một chút cũng đủ cho một hai tháng. Một trăm đồng tiền đủ cho một gia đình xài tiết kiệm trong một năm, hơn hai ngàn đồng tiền chắc chắn là một số tiền rất lớn.
Phải biết rằng, ở niên đại này, tiên lễ hỏi để cưới một người vợ cũng chỉ có tám mươi tám, một trăm hai tám, một trăm sáu tám, có thể mua được tứ đại đồ thì chắc chắn sẽ lấy được chồng tốt.
Có nhà ai gả con gái mà cho của hồi môn lớn vậy không? Mẹ Diệp ở bên cạnh nghe thấy mà run rẩy, đột nhiên hỏi:
“Cho em của con tiền? Không giữ lại đồng nào sao?"
Anh cả Diệp gật đầu:
“Cho em gái cả, mẹ có ý kiến gì sao?"
Anh hai Diệp và anh cả Diệp đều cho rằng mẹ Diệp muốn phản đối, ai biết rằng bà ấy lạnh lùng liếc mắt nhìn bọn họ một cái rồi phun ra một câu:
“Tuỳ con đi."
Hai anh em nhìn nhau, cả hai đều bất ngờ, mẹ thật là khó hiểu, vậy mà lại không ý kiến gì?
Anh cả Diệp hỏi em hai tiền ở đâu ra.
Cuối cùng anh hai Diệp mới ấp úng nói, nói là của một người bạn họ Điền, dù sao thì tiền trước kia anh ấy kiếm được đều dùng để nuôi gia đình cả.
Hiện giờ, anh cả đại trở lại, anh ấy không định một mình gánh vác gia đình, vậy thì tiền đó còn không gửi cho em gái được sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-325.html.]
Kỳ lạ nhất chính là mẹ của bọn họ, bất kể là anh cả đưa hết tiền lương tích cóp cho em gái hay là anh hai vay tiền cho em, bà ấy đều không hé răng phản đối nửa lời.
Bộ đội biên cảnh, bên trong nhà trẻ, Chu Gia Gia và Lưu Tư Tình bước ra khỏi sân, sắc mặt không tốt lắm.
Chu Gia Gia còn có chuyện khác phải làm, ai biết giữa đường nghỉ phép đến đây lại phải ăn bát cơm chó lớn như vậy, cô ta tức đến mức quay lại đoàn văn công huỷ kỳ nghỉ phép đi làm lại.
Ở đây chỉ còn lại mỗi Lưu Tư Tình và một trợ lý của nhà trẻ bên kia, hai người đi thẳng về phía nhà trẻ. Trong đó em họ Tiểu Trần của cô Trịnh là có thái độ không tốt lắm, cảm thấy Diệp Mạn Tinh là hồ ly tinh, sẽ quyến rũ người khác.
Lưu Tư Tình nhỏ giọng hỏi:
“Tiểu Trần à, hôm nay chị dâu Diệp kiểm tra môn toán sao? Cô của cô đã sắp xếp giáo viên kiểm tra hết chưa vậy?”
Tiểu Trần chính là em gái của cô Trịnh, nghe vậy rất đắc ý:
“Đó là đương nhiên, hôm nay cô của tôi sẽ đích thân kiểm tra, một cô gái nông thôn có thể có bao nhiêu kiến thức chứ? Làm được giáo viên cơ à?"
Thật ra lời này có hơi phóng đại, nhà trẻ mà, nhiều nhất là học mấy năm cấp hai cũng có thể làm, việc chính là phải chăm sóc mấy đứa trẻ cho tốt thôi.
Nhưng người này không thể đến cướp mất vị trí giáo viên của chị họ cô ta, nhà trẻ này nhìn như có rất nhiều cơ hội việc làm, nhưng tìm đâu ra công việc cao như nhà trẻ, có thể diện còn có tiền lương cao?
Hiện giờ có dẫm cũng phải dẫm cho c.h.ế.t người, sao có thể để người mới nổi bật hơn, thật sự cướp mất chỗ này?
Lưu Tư Tình như suy nghĩ gì đó, ngoài mặt cô ta không tỏ ra gì, nhưng trong lòng vẫn thở phào nhẹ nhõm. Dù sao nếu hôm nay chị dâu Diệp kiểm tra thành công thì hoa khôi đoàn trong đoàn văn công sẽ buộc phải đăng tin xin lỗi đến cả nhà, người mà cô ta ôm đùi, có lẽ sẽ…
Lưu Tư Tình rùng mình một cái, trong lòng thầm chờ mong, hôm nay Diệp Mạn Tinh không thành công, nếu không thì với tính cách của hoa khôi đoàn, người gặp xui xẻo chưa chắc là hoa khôi đoàn của đoàn văn công, mà chắc chắn cô ta mới là người đầu tiên gặp xui xẻo.
Rốt cuộc là ai bảo cô ta đi làm quân sư vậy? Bởi vì giữa đường có một hoa khôi đoàn văn công vòng trở về nên Lưu Tư Tình và cô Tiểu Trần đến muộn.
Reng reng reng, một hồi chuông vang lên, Diệp Mạn Tình và chị dâu Mạnh đi đến nhà trẻ.
Chị dâu Mạnh tình cờ lại là chị dâu nấu bữa trưa cho nhà trẻ này. Đúng lúc hôm nay tự mình tới đưa cô đến nhà trẻ.
Chị dâu Mạnh bên này phải vội vàng đến căng tin nấu cơm, còn Diệp Mạn Tinh thì một mình đến nhà trẻ. Cô vừa mới đi tới cửa đã bị một cô gái mặt trong đôi mắt tròn xoe gọi lại:
DTV
“Ai, cô là người được xếp lên lớp thay giáo viên hôm nay à? Nhanh lên, cô sắp muộn đến nơi rồi có biết không?"