Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 357

Cập nhật lúc: 2024-10-20 16:45:00
Lượt xem: 109

Thấy cô mệt đến không nói nên lời, người đàn ông còn cọ ngón chân của mình vào ngón chân cô, cảm giác ngón chân từ từ ma sát, ma sát.

Cô lười biếng nói: "Thích."

Nam chính cuối cùng cũng buông cô ra, ôm cô vào lòng, cúi đầu hôn cô, sau đó vẻ mặt thỏa mãn nói: "Vợ, mệt thì đi ngủ đi, nếu muốn nói chuyện thì anh sẽ nói chuyện với em."

Nam chính quả thực khác với những người đàn ông khác, dù có phát bệnh thì khi thân mật anh cũng rất kiêm chế, còn suy nghĩ tới cảm xúc của cô ở mọi mặt.

Diệp Mạn Tinh ồ một tiếng, nhìn chằm chằm quai hàm rất gợi cảm của anh một lúc, nam chính này quả thực rất đáng yêu.

Ngược lại, sau khi con người thân mật, nghe nói có rất nhiều người đàn ông đều sẽ lăn ra ngủ.

Nam chính lại quan tâm đến cảm xúc của cô và nói chuyện với cô.

Cô là một yêu tinh, vì vậy thực sự không cần thiết, nhưng những cô gái loài người lại thích biết bao, thảo nào người đàn ông vô cùng nổi tiếng trong nguyên tác, rất được yêu thích.

Nói một cách tương đối, đàn ông tôn trọng phụ nữ trong tình yêu thì dễ được phụ nữ thích hơn.

Diệp Mạn Tinh mệt mỏi quá, cô chỉ muốn nhắm mắt lại và ngủ một giấc thật ngon.

Bên tai cô, cô nghe thấy một người đàn ông hỏi cô cần căn phòng trống này làm gì, cô muốn vị trí nào?

Trong đâu cô vang lên một tiếng gầm thét, cô dùng tinh thần lực nhìn vào không gian, đột nhiên trong không gian mở ra một ngọn núi khác - trên núi có hoa lê, hoa cúc và các loại hoa.

Loại trà hoa kết hợp với đào này vừa hay có tác dụng chữa bệnh cho cha.

Vừa mới ngủ đã có người đưa cho một chiếc gối đến. "Ừm, anh ba, em thích quá." Thích sự hưng phấn của anh đến mức khiến không gian của em mở ra một ngọn núi khác.

Cô thực sự chủ động hôn người đàn ông, nhưng anh đã ôm cô lại và hôn lại cô một lúc trước khi buông cô ra.

Giọng nói trong trẻo của Diệp Mạn Tinh vang lên: "Anh ba, em mệt quá, để nghỉ mệt chút đã."

Sau đó cô nghe thấy nam chính cười lớn: "Được."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-357.html.]

Diệp Mạn Tinh không có thời gian quan tâm đến đàn ông nữa, linh hồn cô tiến vào không gian, giữa mũi ngửi được mùi thơm của các loại hoa, từng tế bào trong cơ thể cô đều thực sự rất vui vẻ.

Cô ngửi thấy không gian nồng nàn hơn trước, hương hoa từ khắp núi non đồng ruộng lân lượt xông vào mũi, cô ước gì mình có thể dang rộng đôi cánh và bay đi, biến nguyên hình đắm mình giữa ngọn núi đây hoa này

Trong không gian không có ban đêm, hai mươi bốn giờ đều là ban ngày, cô nhìn ngọn núi mới xuất hiện, đầu tiên cô dùng suy nghĩ hái những bông hoa trưởng thành, sau đó nghĩ đến việc gieo một ít hạt giống hoa.

Thời gian trong không gian gấp mười lân bên ngoài, mười ngày ở bên ngoài là một trăm ngày trong không gian, nếu trồng hoa thì nửa tháng là có thể thu hoạch.

Ngoài ra còn có trái cây và hạt giống rau cần gieo trồng, sau đó là một ít ngũ cốc, cô muốn đổi ít đồ.

Những hạt giống hoa, ngũ cốc, trái cây và rau quả này nửa tháng mới được thu hoạch, không quý bằng cây đào mang về từ rừng đào.

Cô chắc chắn có thể trồng nhiều hơn và sau đó đem đi bán chúng.

Nam chính cứ nói đừng đi chợ đen, nhưng cô lại muốn đi chợ đen, nếu không thì làm sao có thể kiếm được tiền nhanh như vậy? Diệp Mạn Tinh đi vòng quanh ngọn núi mới khai phá, đột nhiên nói: "Hay là thêm một căn nhà tre ở dưới chân núi, bên trong nhà tre có một nơi có thể nấu trà hoa thì sao?"

Càng ngày càng càng nhớ hoa đào tinh nhỏ ở biệt thự của cô: Haizz, không gian của cô rất rộng, ít nhất cũng phải lớn bằng một thành phố, từ từ mở ra không biết đến khi nào?

Khu biệt thự vẫn ở giữa, phát sinh quan hệ với nam chính thì phải mấy lân mới mở được khu biệt thự của cô?

Tối nay ăn lẩu xong, cuối cùng Diệp Mạn Tinh cũng hiểu ra, nếu sau này cô thường xuyên nấu đồ ăn ngon ở khu nhà ở xã hội, hàng xóm chẳng phải sẽ biết sao?

DTV

Lương của một quân nhân là cố định, người khác đều ăn cháo khoai lang, mặc dù việc cô ăn thịt mỗi ngày là điều dễ hiểu nhưng lại khiến người ta ghen tị.

Cô là một yêu tinh tốt bụng nên phải quan tâm đến hoàn cảnh của nam chính.

"Làm đơn giản thôi, nhưng chị ấy lấy tre ở đâu thế?"

Cô chợt nhớ đến lời chị dâu nói, trước khi cô đến, nam chính đã ra ngoài chặt rất nhiều tre, xẻ đôi ở giữa, sau đó vuốt phẳng tất cả các mối tre từ giữa để biến thành một ống dẫn nước đơn giản, cách xa núi sau, dẫn nước suối xa xôi trong núi xuống.

"Xem ra trúc vẫn phải tìm nam chính." Diệp Mạn Tinh lẩm bẩm, sau đó đi kiểm tra góc dưới chân núi nơi chuẩn bị xây dựng căn nhà tre.

Một ngôi nhà tre nhỏ cần có nước phía trước, tựa lưng phía sau và thông gió tứ phía.

Diệp Mạn Tinh chọn một nơi phong thủy, đồng thời nhìn những tảng đá gần đó, ước tính xem cô có thể di chuyển được bao nhiêu.

Loading...