Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 387

Cập nhật lúc: 2024-10-20 16:46:53
Lượt xem: 83

Thế là từ khi hoa bắt đầu nở trong sân nhà của đoàn trưởng Tống, mọi người cùng nhau kéo đến xem vui.

Cái sân kia thật sự xinh đẹp a, vây quanh sân một vòng đều triển khai nguyệt nguyệt hồng đỏ tươi, chỉ có tươi đẹp lóa mắt như vậy.

Trong vườn hoa có hoa cúc nở rộ.

Có hoa tươi, có dây nho, có xích đu, còn có rau quả đã bắt đâu kết trái, sân chỉ đẹp thế thôi là cùng.

Mà đến buổi chiều một ngày trước Trung thu tháng tám, đoàn trưởng Tống đã ra ngoài gần hai tháng, một đám chị dâu lại càng thích kết bạn đến sân kia chơi.

Hôm nay, mọi người còn đang ở trong sân ngồi nghe băng ghi âm, bỗng nhiên bên ngoài truyền đến một trận tiếng bước chân. Xa xa nhìn thấy Tiểu Cao đã lâu không xuất hiện, để cho mấy tên lính khiêng hai người cao hơn cây đào tới.

DTV

Người chưa tới tiếng đã tới trước: "Chị dâu, chị dâu, quà sinh nhật đoàn trưởng Tống chuẩn bị cho chị đã tới."

Mọi người nhìn quanh thì thấy đó là một cây đào với những quả đào được bọc trong vải kaki thô hoặc vài tờ báo màu xám.

Tất cả các chị dâu đều há hốc mồm:: "???י

“Đoàn trưởng Tống tìm đâu ra cây đào đẹp mà có trái thế này?” Mấy chị dâu đi lên xem, ôi còn có đào chín nữa nè.

Nhìn từng quả đào mọng nước kia, thật sự quá xinh đẹp.

Diệp Mạn Tinh có hơi bất ngờ. Tuy những quả đào này so ra thì kém hơn cây đào trong không gian của cô, nhưng thật sự được làm rất cẩn thận, rễ đào dưới gốc cây được bảo quản tốt, còn mang theo đất.

Thoạt nhìn, có vẻ như việc nuôi sống nó rất dễ dàng.

Tiểu Cao chỉ vào mấy tên lính đưa cây đào, lại quay đâu hỏi: "Chị dâu, muốn trồng ở đâu?"

Diệp Mạn Tinh đứng dậy chỉ vào góc đông bắc của cây nho, giọng nói của cô thực sự rất mềm mại và tinh tế: “Ở đây đi.”

“Vâng ạ.”

Tiểu Cao vui vẻ, hớn hở chỉ huy người trồng cây đào, lại quay đầu nhìn chị dâu, cẩn thận hỏi: "Chị dâu, ngày mai sinh nhật chị, đoàn trưởng Tống không về được, có phải chị không vui không?"

Diệp Mạn Tinh còn chưa nói chuyện, chị dâu bên kia đã hỏi: "Cô Diệp, hôm nay sinh nhật cô mà chúng tôi vẫn không biết nữa.”

“Không phải đâu, là ngày mai.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-387.html.]

Tất cả các chị dâu đêu than thở: “Ngày mai là Trung thu, ngày mai là sinh nhật chị mà đoàn trưởng Tống cũng không về được. Nhiệm vụ lân này cũng lâu thật đấy.”

Những người chị dâu đến xem cuộc vui, hai tháng trước còn hâm mộ Diệp Mạn Tinh rất được chồng T808 mình cưng chiều, với sự nhiệt tình hiếm có của đoàn trưởng Tống, thật sự là muốn không khiến người ta đỏ mắt cũng không thể được.

Ai có thể ngờ rằng đã gần hai tháng kể từ khi đoàn trưởng Tống đi làm nhiệm vụ này, đáy lòng mọi người cũng không yên. Mọi người đều không biết khi cô Diệp sinh con, liệu đoàn trường Tống có thể trở về kịp hay không nữa?

Đây là vợ của quân đội, chồng cô bất cứ lúc nào cũng không ở bên cạnh là chuyện bình thường. Họ vẫn ở trong quân đội, ít nhất khi không làm nhiệm vụ, họ vẫn có thể nhìn thấy chồng mình hàng ngày.

Nhưng một khi làm nhiệm vụ, cho dù sắp sinh con, không về được thì chính là không về được, mệnh lệnh, quy định cấm, việc này không tùy ý cá nhân.

Vì thế, các chị dâu không còn ghen tị ghen ghét nữa mà rất thông cảm, nhao nhao tiến lên trước mặt Diệp Mạn Tinh, một đám an ủi nói: "Cô Diệp à, nếu ngày mai mà đoàn trưởng Tống vẫn chưa trở về, chúng tôi đến chúc mừng sinh nhật cô nhé."

“Đúng vậy, ngày mai vừa hay là Trung thu. Chúng ta cùng đón Trung thu đi, cùng ăn Trung thu với Tinh Tinh nhé.” Mạnh Cầm tiến lên nói.

Trung thu vốn là ngày người nhà đoàn tụ, người nên trở về tụ họp lại không ở bên cạnh, càng có vẻ cô đơn.

Thật ra Diệp Mạn Tinh không để ý lắm.

Ngày mai cô còn hẹn với Thẩm Nhuyễn Linh cùng nhau sẽ đi xem một mẻ ngọc. Nó được thu thập bởi một thương nhân trung gian chuyên sưu tâm ngọc bích thời kỳ đâu, nhưng không chắc khi nào mình sẽ đến đó.

Diệp Mạn Tinh trầm ngâm một lát, lúc này mới cười nói: "Ngày mai, tôi còn phải đi làm một đống băng ghi âm mới trở về, lát nữa chờ tôi xem có thời gian hay không nhé"

Mọi người cho rằng cô mất hứng, cũng không nói lời nào.

Tiểu Cao cũng cho là như vậy. Cậu ấy bảo vệ cây đào, chờ cây đào trồng xong sau phủi phủi rồi lại đi rửa tay, lúc này mới quay đầu lại nói: "Chị dâu, ngày mai chị muốn ra ngoài à?"

Diệp Mạn Tinh ngồi tựa lưng vào ghế mây, thản nhiên nói: “Chưa xác định."

Tiểu Cao cười hì hì: “Chị dâu đợi chút, em có quà cho chị.”

Diệp Mạn Tinh cũng không nói, có lẽ còn có thời gian. Tiểu Cao đã dẫn người đi, vốn không cho Diệp Mạn Tinh thời gian phản ứng.

Bang bang bang.

Kết quả người tiếp theo tới không phải Tiểu Cao, ngược lại là thông tín viên: "Cô Diệp, gói hàng.”

Mọi người vừa quay đầu lại, thì thấy thông tín viên đã lái xe đạp đến, trên xe đạp có hai gói hàng lớn.

Loading...