Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 470
Cập nhật lúc: 2024-10-21 06:19:07
Lượt xem: 68
Anh ta cảm nhận được sự thoải mái chưa từng có được, chỉ là nó giống như một giấc mơ, khi tỉnh dậy anh ta cứ cảm thấy chỗ đó khá quen thuộc.
Nhưng anh ta không thể nhớ ra.
Nhưng tại sao anh ta lại khỏe hơn? Hơn phân nửa có quan hệ với thứ mà cô cho, cũng có lẽ, còn có cái gì khác nữa.
“Đại thiếu, cô Diệp gọi điện tới, anh không trả lời.” Bên ngoài bỗng vang lên giọng nói của Thẩm Hoa. "Vào đi."
Sau khi Tiểu Lâm bị cắt ngang dòng suy nghĩ thì bảo vệ sĩ Thẩm Hoa đi vào.
Thẩm Hoa vừa vào đã lập tức nói thời gian mà cô Diệp gọi điện tới và địa điểm, thời gian đến Dương Thành với ước chừng số lượng người để đảm bảo đến lúc đó có thể tìm được người mình muốn tìm.
Tân Lâm hỏi một câu: “Chồng của cô ấy có đi cùng cô ấy không?"
Đầu óc Thẩm Hoa choáng váng, trong đầu anh ta hiện lên một đống dấu hỏi.
Thẩm Hoa hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người: ...?
Cô Diệp này chẳng lẽ là người đại thiếu quan tâm hả? Hay là một người phụ nữ, anh cứ cho rằng cô là người đại thiếu yêu thầm, hoặc là người yêu, nhưng có chuyện gì thế này?
Sao lại có chồng rồi?
Nhưng Thẩm Hoa chỉ có tư cách là một vệ sĩ nên anh ta nhanh chóng đè sự kinh ngạc trong lòng lại, vẻ mặt nghiêm túc nói.
“Không biết có chồng của cô Diệp không, cô Diệp bảo nhóm người của bọn họ là sáu người, thêm hai đứa trẻ, hỏi có thể sắp xếp hay không, nếu không thì chúng ta có thể gặp nhau ở thành phố Thâm Quyến?"
“Cô ấy nói, nếu không được thì chỉ đưa mỗi cha cô ấy đến đây tĩnh dưỡng."
Ngón tay Tân Lâm như bạch ngọc gõ lên mặt bàn, âm thanh mịt mờ như sương mù trong núi xa: “Đi tìm người tiếp ứng bọn họ đi.”
Thẩm Hoa càng ngạc nhiên hơn.
Rốt cuộc cô Diệp này là người phương nào mà cậu chủ phải sắp xếp người đi tiếp ứng?
“Đúng vậy.”
DTV
Những vệ sĩ có trình độ hầu như luôn thuận tay thuận chân đến một bên chờ cậu cả. Sau khi Tân Lâm kiểm tra xong thì nói chuyện với bác sĩ tư nhân về tình huống của cha Diệp Mạnh Tinh, nói rằng đây là một trường hợp vô cùng thần kỳ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-470.html.]
Bác sĩ tư nhân của Tân Lâm cảm thấy rất hứng thú với cha Diệp, lại có cậu cả tự mình ra mặt, còn có tiền khám bệnh kếch xù, bác sĩ tư nhân nhanh chóng tiếp nhận người bệnh này.
Nếu muốn tiếp tục lên kế hoạch khôi phục giai đoạn sau thì phải gặp nhân tài mới được.
Tân Lâm kiểm tra sức khỏe xong, khi ra khỏi bệnh viện, ngoài cửa có hai hàng hơn chục vệ sĩ áo đen đang chờ, thấy anh ta ra thì kêu một tiếng: “Cậu cả.”
Nếu Diệp Mạn Lâm nhìn thấy người này sẽ ngạc nhiên với chủ nhiệm Tân dám một thân một mình đến Đại Lục, lại trở về Hồng Kông, thế nhưng bên người có gần chục người đi theo, cực kỳ phô trương.
Phô trương hơn vẫn còn ở phía sau, với tư cách là cậu cả Tân nổi danh lạnh lùng, cậu cả nhà họ Tân vẫn luôn là nhân vật được yêu thích nhất trên các trang báo lá cải lớn của Hồng Kông.
Nguyên nhân chủ yếu là nhà họ Tân là một trong những gia tộc giàu có nổi tiếng ở Hồng Kông, nhà họ Tân rất có tiền.
Cậu cả Tân rất có tiền, anh ta lại còn vô cùng đẹp trai, có rất nhiều cô gái thích anh ta, thêm vào đó anh ta chưa từng có bất kỳ tai tiếng nào.
Có không biết bao nhiêu ngôi sao giới giải trí, phóng viên, con gái nhà giàu có muốn kéo quan hệ với cậu cả Tân, bởi vì mặc dù cậu cả Tân không có tai tiếng, nhưng tất cả các bài báo có liên quan đến anh ta đều được bán hết sạch.
Có thể thấy, Tân Lâm nổi tiếng ở Hồng Kông cỡ nào, được hoan nghênh cỡ nào.
Bên ngoài bệnh viện, bên ngoài siêu xe của Tân Lâm đã bị các phóng viên đến ngồi canh vây kín, chỉ tiếc đám phóng viên đó chưa có phóng viên nào đến gần được vì đều bị nhóm vệ sĩ yêu cầu rời đi cả.
Siêu xe và nhóm vệ sĩ thuần một màu đen chạy băng băng, họ lái xe một mạch đến biệt thự ở lưng chừng núi Hương của Tân Lâm.
Căn biệt thự không quá lớn, về cơ bản cũng rất trống trải, nhưng hầu như anh ta chỉ về nơi này chứ không về nhà cổ của nhà họ Tân.
Người hầu thấy anh ta đã trở về ai cũng vui mừng hớn hở chào đón, chủ động cầm lấy giày của anh ta, cười nói: “Cậu cả, điện thoại trong nhà đã kêu được một lúc rồi, vừa nãy trợ lý trưởng Đỗ Thành đem tài liệu tới tìm cậu."
Giọng nói lạnh lẽo như băng tuyết của Tân Lâm vang lên: “Người đang ở đâu?"
Người hầu đáp: “Ông chủ gọi điện tới tìm anh ta, hẳn là sẽ tới nhanh thôi.”
“Cậu cả, cậu muốn ăn gì để tôi đi nấu.”
Tân lâm đẩy cặp mắt kính gọng vàng, giọng nói lạnh nhạt xa cách: “Rửa cho tôi một ít trái cây, loại tôi mang về ấy, còn nữa, pha cho tôi chút trà hoa."
Tân Lâm đi đến phòng sách, Thẩm Hoa vẫn luôn đứng ở ngoài cửa.
Tân Lâm nhìn cuộc gọi nhỡ, gọi lại lần nữa, đợi một lúc sau mới có một giọng nói quen thuộc vang lên.