Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 477
Cập nhật lúc: 2024-10-21 06:19:18
Lượt xem: 72
Viện nghiên cứu giao hàng xong, lúc này mới đến hoa quả trong không gian Của Diệp Mạn Tình, đây mới là vấn đề chính.
Cuối cùng, mọi người trong phòng đều đi ra ngoài gần hết, chỉ còn lại Diệp Mạn Tinh, cậu Giang, Tân Lâm cùng với trợ lý trưởng, tổng cộng bốn người.
Trợ lý trưởng giúp cũng coi như đã tiếp xúc với hoa quả đặc biệt thật sự rồi, biết mấy loại hoa quả lúc nãy đều là hoa quả bình thường.
Sau khi thấy hoa quả đặc biệt xong, anh ta bồi hồi đến mức sắp không duy trì được vẻ bình tĩnh trên mặt.
Cậu Giang là thiếu đánh nhất: "Em gái xinh đẹp, hoa quả của cô đâu, anh trai tôi nói muốn đi theo con đường đấu giá. Vậy nếu như giá cả đắt thái quá, không phải hoa quả đêu bị hôi thối đấy chứ?"
Tính cách của anh ta rất ngả ngớn, bình thường đều là anh ta khiến cho người ta chịu thiệt, người khác đều bợ đỡ bọn họ.
Bây giờ gặp phải cô gái nhỏ Diệp Mạn Tình này, quả thực anh ta bị anh hành khắp nơi.
Hiện giờ anh trai cao ngạo lạnh lùng của anh ta còn muốn ném hơn một ngàn vạn vào nước cho trôi đi. Không biết bao nhiêu lân anh ta muốn bóp c.h.ế.t cô trong mơ.
"A, không phải anh cảm thấy tôi làm anh trai anh lỗ vốn, muốn bóp c.h.ế.t tôi sao, làm gì nói kháy như vậy."
Một câu nói của cô đã khiến cậu Giang thiếu chút nữa cắn rách đầu lưỡi.
Quả thực cậu Giang muốn cắn c.h.ế.t cô, Diệp Mạn Tinh này là một tên biến thái đúng không. Anh ta đã giả vờ tốt lắm rồi, bị cô nói như vậy, thiếu chút nữa anh ta bị lòi đuôi chuột không giả vờ được nữa.
DTV
"Làm gì có chuyện đó được?" Cậu Giang cười gượng một tiếng. Diệp Mạn Tinh không để ý tới anh ta nữa, mở ra mười rương hoa quả, mười cái rương đều là những loại trái cây khác nhau, theo thứ tự là táo cam, lê, mận, táo và anh đào.
Đủ loại màu sắc rực rỡ nào là hồng, cam, vàng lục. Hoa quả kia vẫn còn đọng sương mai, cực kỳ tươi mới.
Điều khiến mấy người trong phòng ngơ ngác nhất chính là, toàn bộ rương trên cùng đều trải một cái viên ngọc nhỏ trắng như mỡ dê, xinh đẹp đến mức làm cho người ta muốn cất ngay vào túi.
Nhìn những viên ngọc trong suốt lấp lánh tỏa sáng, mấy người hít một hơi khí lạnh: "Đây là cái gì?" Hoa nở một đóa, mỗi đóa một cành, ngay khi Diệp Mạn Tình dùng ngọc để bảo quản, trận pháp chấn động ở trong phòng, mấy viên ngọc nhỏ kia khiến mấy người ngạc nhiên đến trợn mắt há hốc mồm.
Trong ký túc xá nhân viên phòng hậu cần cục đường sắt tỉnh, rốt cục Tống Tiến cũng nhìn thấy ảnh gia đình trong tay anh hai Diệp.
Sau khi nhìn thấy bức ảnh, cậu làm rớt bức ảnh, khiếp sợ hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-477.html.]
"Cái này, vết bớt hình nụ đào rõ ràng như vậy, là thật sao?"
Anh hai Diệp trợn trắng mắt: "Còn rõ hơn trong ảnh nhiều, dù sao người ta có cha mẹ ruột thịt, tôi cũng không tin đây là người nhà họ Tống các ngươi."
Anh ấy còn nói thêm: "Tôi mang ảnh gia đình đến cho cậu theo thỏa thuận, sau này phải đảm bảo vé giường nằm cho em gái tôi.”
Tim Tống Tiến vẫn còn đập thình thịch, trong lòng bị một cú shock thật lớn, tiếng gầm rú nổ tung từ thể xác đến tinh thần, sau đó bị sự sung sướng cực lớn tràn ngập.
Vết bớt hình nụ đào lớn như vậy, đây là một nhánh vô cùng vô cùng quan trọng của nhà họ Tống ở thủ đô.
Hầu như đây là dòng chính có ảnh hưởng nhất của nhà họ Tống.
Nhưng đây là giọt m.á.u do cậu chủ nào của nhà họ Tống để lại bên ngoài?
"Anh em tốt, anh nói cho em biết người có vết bớt hình nụ đào này là ai vậy. Em đảm bảo sẽ sắp xếp vé giường nằm cho em gái anh." Bàn tay của cậu nắm chặt.
Anh hai Diệp vỗ tay cậu ra, nghiêm túc nói: "Đây là em rể của tôi, nhưng mà cậu ấy thật sự là có cha mẹ ruột thịt, không có khả năng là người của nhà họ Tống ở thủ đô như cậu nói.”
Sau đó anh ấy tự cho là mình đã giải thích rất rõ ràng rồi, kết quả một giây sau, cằm anh hai Diệp muốn rớt xuống.
Sau khi khiếp sợ, lại lập tức đổi giọng: "Xin chào anh hai, anh hai à, sau này em gái của anh chính là em gái của em. Đừng nói là em gái muốn vé giường nằm, cô ấy muốn vé máy bay, em cũng tìm người làm cho."
Nói xong, không quan tâm anh hai Diệp có đồng ý hay không thì Tống Tiến cũng vòi vĩnh: "Anh hai, em phải mang ảnh gia đình anh về một chuyến, về rồi em nhất định mời anh một bữa thật hoành tráng."
"Này, sao cậu lại cướp nó?"
Lúc anh hai Diệp đuổi theo, nào còn bóng dáng Tống Tiến đâu nữa, lát sau anh ấy đuổi theo đến văn phòng bộ tiếp viên hỏi, lập tức nhận được tin Tống Tiến đã xin phép về nhà.
Anh hai Diệp nghe thấy hoàn toàn không biết nên nói gì: ...?
Cái quái gì đang xảy ra vậy?
Anh hai Diệp định chờ Tống Tiến về thì hung hăng đập cậu một trận. Không bao lâu sau, cộng sự tới tìm nên anh ấy cũng lập tức xuất phát, cũng không quan tâm chuyện Tống Tiến xin ảnh nữa.