Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 536
Cập nhật lúc: 2024-10-21 11:30:00
Lượt xem: 66
Ngay cả Chu Gia Gia đã kết hôn, con đã một tuổi cũng ôm con im lặng. Thậm chí cô ta còn sửng sốt một lúc, sau đó mới hỏi:
"Tại sao anh ba Tống lại hy sinh?"
"Anh ấy c.h.ế.t thật rồi ư?"
Dù sao đây cũng là người đầu tiên cô ta rung động, cuộc sống của cô ta cũng không suôn sẻ cho lắm, thậm chí trong lòng còn loáng thoáng có chút hối hận.
Cô ta phát hiện lý do mà cha mẹ phản đối, những vấn đề mà lúc trước cô ta xem nhẹ đều đã phơi bày ít hoặc nhiều.
Năm người chị gái chính là năm bà mẹ chồng, ý kiến của mỗi người cũng khác nhau, lại thêm sau khi cưới cô ta, cha mẹ cô ta cũng không có ý cất nhắc chồng cô ta, cuộc sống của cô ta cũng không thuận lợi như tưởng tượng.
Linh hồn dị thế kia thấy cô ta khó chịu bèn đổi chăm con giúp cô ta, lúc này hai người bèn đổi vị trí, Chu Gia Gia ở trong đầu, linh hồn dị thế tiếp tục khống chế cơ thể để chăm con.
Cô ta nghe thấy linh hồn dị thế nói:
"Không c.h.ế.t được, cô xem, nếu như lúc này vợ cả Diệp Mạn Tinh tin thật, sau đó lấy chồng khác mới phải hối hận."
"Thật sao?"
Chu Gia Gia đã nghe những tin đồn lan khắp khu nhà ở xã hội, bên phía lãnh đạo đã muốn chuẩn bị công việc mới cho Diệp Mạn Tinh các kiểu.
Có lẽ là linh hồn dị thế rất thích trẻ con, lúc này còn vừa chăm con vừa nói chuyện phiếm với cô ta.
Chu Gia Gia không thích đứa bé này cho lắm, dù sao đứa bé này cũng không phải là con của người mà cô ta yêu nhất.
"Ừm, không chỉ như vậy, chắc hẳn là nữ chính sống lại cũng sẽ tới đó."
Linh hồn kia thở dài nói:
"Cốt truyện đâu có dễ dàng thay đổi như vậy chứ? Lần này nam chính bị thương cũng không chỉ đơn giản là bị thương, chắc hẳn là nhận người thân."
"Cô xem chẳng phải mẹ ruột của Diệp Mạn Tình cũng đã tới rồi đấy thôi, không chừng chẳng mấy chốc
nữa sẽ ép cô ta lấy chồng khác."
Ngừng một lát, linh hồn kia tiếp tục nói:
"Đến lúc đó, nữ chính sống lại và nam chính gặp nhau, chờ khi nữ chính sống lại khiến nam chính rung động lần nữa, sau khi nam chính nhận người thân, hai người cũng sẽ xác định tình cảm."
"Khi đó đâu còn có chuyện của vợ cả c.h.ế.t sớm nữa?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-536.html.]
"Không thể không nói, vợ cả c.h.ế.t sớm thật sự khiến cho người ta thương xót, nhưng ai bảo số mệnh của cô ta là mệnh bia đỡ đạn đây?"
DTV
Chu Gia Gia nghe vậy thì trong lòng khó chịu, muốn nói là có thể nhắc nhở Diệp Mạn Tinh hay không. Linh hồn kia bèn nói:
"Cốt truyện không thể thay đổi, cô cứ chờ xem đi, cuối cùng vợ cả của nam chính vẫn sẽ không có cách nào tránh khỏi được đâu, cô xem, lần trước cô muốn nhắc nhở, có nhắc nhở thành công không?"
Chu Gia Gia không lên tiếng nữa, tiếp đó là cảm thấy có một loại cảm giác bất lực. Linh hồn kia nói:
"Cùng lắm thì sau này cặp sinh đôi tới lần nữa, cô đối xử tốt với hai đứa một chút là được?"
Chu Gia Gia nghĩ thầm, người cũng đã c.h.ế.t rồi, đối xử tốt với cặp sinh đôi thì liên quan gì đến Diệp Mạn Tinh? Nếu như linh hồn kia biết Diệp Mạn Tình đã đi tiền tuyến, đồng thời còn cứu được Cố Nguyên lẽ ra đã chết, chắc là sẽ há hốc mồm cho mà xem.
Tiên tuyến, Tống Văn Cảnh đã hôn mê nửa tháng chưa tỉnh, nhưng người vẫn chưa chết.
Bởi vì cứu viện tiền tuyến kịp thời, lại có bản đồ quân địch của tiểu đội cứu viện nên cuối cùng cũng ổn định được tình hình, đánh cho đối phương sợ hãi, cũng đã đần đân nhìn thấy khả năng đàm phán sau đó rồi.
Lúc chú tư Tống nhận được điện thoại thì đang tiến hành một nhiệm vụ có tính bảo mật vô cùng cao, ngay trong đêm đã đến tiền tuyến ở biên giới xem người.
Lúc ông ấy nhìn thấy cái bớt hoa đào quen thuộc bên dưới tai của Tống Văn Cảnh, sau khi ngạc nhiên là không tin nổi:
"Thằng bé bị thương trí mạng như vậy, thế mà vẫn còn sống nổi?"
Tư lệnh Tống cũng phải dành thời gian đến xem, nghe vậy bèn nói:
"Vẫn luôn sốt cao hôn mê, đạn trên người đã được lấy ra hết, toàn thân nhiều chỗ gãy xương, sau đó còn phải cắt chân tay, nhưng cắt mất thì người cũng tàn phế."
Tống Tấn Uy nói:
"Chú xem rồi mang người về chỗ bộ đội đặc chủng dị năng của các chú ở thủ đô trước đi, xem có cách nào không?"
Chú tư Tống gật đâu, lại hỏi thêm một số tình hình ở tiền tuyến, còn được biết quân cứu viện đều đã đến đủ, ông ấy bèn gật đầu rồi mang người đi.
Trước khi đi, chú tư Tống vô cùng chấn động:
"Đây thật sự là đứa con lưu lạc bên ngoài của anh ba?"
"Lại còn không chịu nhận về?"
Tống Tấn Uy nghe vậy thì sắc mặt cũng rất khó coi:
"Chắc hẳn là đứa bé này đã lập được mấy công hạng nhất, thằng ba thật đúng là vô lý."
"Nếu như để nhà họ Tống nhận đứa bé này về sớm một chút thì sao nó lại phải làm công việc nguy hiểm đến tính mạng như vậy chứ?"