Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 556
Cập nhật lúc: 2024-10-21 18:42:42
Lượt xem: 60
Nghe thấy điện thoại của cha chồng gọi tới, Diệp Mạn Tinh tránh mặt đi vào trong phòng. Trên thực tế là cô đi vào không gian cất kỹ hộp gỗ đào, cô thoải mái chạy tới vườn đào.
Thoải mái hái vài quả đào, vui vẻ nhìn hoa quả và rau quả trong không gian của cô lại đến mùa thu hoạch.
Ngoài phòng truyền đến giọng nói như có như không, Diệp Mạn Tinh ở trong không gian thỉnh thoảng vẫn có thể nghe được đôi câu, đầu tiên là nói nam chính còn sống, cha chồng bị mẹ chồng oán giận nói bây giờ mới gọi tới.
Sau đó, còn nói muốn cùng cô đi thủ đô thăm nam chính, còn có nói chuyện bảo mẫu trong nhà.
DTV
Cô cũng không muốn nghe, nhưng đây không phải vì cô cảm nhận được lân lôi kiếp thứ hai sắp tới, ngũ quan ngũ giác sẽ trở nên càng nhạy bén ư.
Diệp Mạn Tình bấm nút, vừa mới nghe thấy mẹ chồng nói muốn cúp máy mới ra khỏi không gian.
Ai biết vừa ra khỏi không gian còn nghe thấy cha chồng bên kia bỗng nhiên nói.
“Mẹ chồng không có ở đây, ông ấy ăn không ngon".
Diệp Mạn Tình:...
Kết quả vừa ra, đã bị đút một chén thức ăn cho chó thật lớn.
Hay là loại thức ăn cho chó của cặp vợ chồng trung niên ân ái? Chẳng qua tính cách của cha chồng khá là hướng nội, có thể cố ý gọi điện thoại lâu như vậy, chắc thật sự nhớ mẹ chồng.
Thực ra cô cũng khá là yêu thích mẹ chồng, cũng không muốn phá vỡ cuộc sống ân ái của hai người, không muốn bọn họ tách xa nhau quá lâu.
Diệp Mạn Tinh suy tư, lần này đi thủ đô, hay là cô mang theo cặp sinh đôi đi, để mẹ chồng về trước?
“Mẹ, nếu không ngày mai con mang cặp sinh đôi đi thủ đô, con thấy cha thật sự nhớ mẹ."
Diệp Mạn Tinh vừa nói lời này, mẹ Tống lần đầu tiên cảm thấy mặt có chút nóng:
“Không cần, hai ngày nữa sẽ về rồi."
Leng keng keng.
Điện thoại lại vang lên, lân này là Diệp Mạn Tỉnh nhấc điện thoại trước, kết quả là giọng em chồng, còn mang theo tiếng khóc, bảo mẹ chồng nghe điện thoại.
Nói muốn nói chuyện riêng với mẹ chồng, Diệp Mạn Tinh đành phải đưa điện thoại cho mẹ chồng trước.
Lần này Diệp Mạn Tình xuống lâu, cặp sinh đôi dưới lâu đang vui vẻ chơi trò chơi. Cặp sinh đôi 2 tuổi rưỡi nhưng thông minh hơn những đứa trẻ khác.
Tống Thanh Lâm cùng chơi với cặp sinh đôi, bọn họ chơi trò điều tra hình sự trước.
Anh ấy lấy mấy cái mô hình vụ án ra trước, dùng bùn, đá, gậy gỗ để đóng vai nhân vật nhân viên khác nhau. Vốn dĩ chỉ định trêu đùa mấy đứa nhỏ, kết quả mấy lần cuối cùng đều bị Đoàn Đoàn tìm ra.
Tống Thanh Lâm thật sự ngạc nhiên đến mức cằm sắp rơi xuống, ngồi xổm xuống ôm Tống Đoàn Đoàn hỏi:
"Đoàn Đoàn, sao con biết vậy?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-556.html.]
Kết quả, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo của bánh bao gạo nếp bày ra vẻ mặt kiêu ngạo:
"Đúng vậy, ngốc nghếch, đều biết cả."
Tống Đoàn Đoàn rất thông minh, trời sinh cậu bé đã nhiều hơn người khác một khiếu, chỉ số thông minh quả thực là treo bạn cùng lứa tuổi lên mà đánh.
Huống chi cậu bé còn có thiên phú của hoa đào tinh, không cần quá lâu đã tính ra, lực tinh thần của cậu bé trời sinh đã mạnh hơn người khác. Chuyện dựa vào phân tích này, có thể xem như đã khiến Tống Thanh Lâm chấn động mạnh mẽ một phen.
Tống Thanh Lâm ca ngợi không ngớt lời:
“Đoàn Đoàn thật giỏi.”
Tống Đoàn Đoàn thật sự đắc ý, cái đuôi sắp vểnh lên trời rồi. Tống Bối Bối không hài lòng:
“Đoán ai là người xấu, hừ, không vui."
Tống Thanh Lâm: A, còn chưa dỗ công chúa nhỏ, Tống Thanh Lâm hỏi Tống Bối Bối muốn chơi cái gì?
Tống Bối Bối am hiểu nhất đương nhiên là đắp nồi đất, bài binh bố trận. Đúng lúc trong sân có cát, đêm nay còn có chút ánh trăng, ngoài sân còn cố ý kéo một cái đèn điện, lúc này ánh đèn chiếu rọi, có thể thấy rõ ràng.
Lúc mấy người phía sau tiếp tục chơi đắp nồi đất và bài binh bố trận, quả thực chính là thiên đường của Tống Bối Bối.
Dù là bố cục khó khăn thế nào, Tống Bối Bối cũng tìm ra. Cô bé am hiểu nhất là chơi nồi đất, xếp binh bày trận, bố cục, tránh né, ám sát ở đâu, phục kích ở đâu, đều vô cùng thông minh.
Sự chấn động của Tống Thanh Lâm thì không cần phải nói. Ngay cả hai cấp dưới của Tống Thanh Lâm ở bên cạnh cũng kinh ngạc nói:
"Trời ơi, đây là đứa nhỏ yêu nghiệt nhà ai? Thông minh quá đi mất.”
Tống Bối Bối giơ tay giơ chân lập tức nói với giọng sữa:
"Cha cháu không chết, cha cháu không chết."
Nói xong, trong đôi mắt to kia ngập tràn nước mắt.
Tống Thanh Lâm ngồi xổm xuống, hỏi:
"Vì sao?"
Tống Bối Bối:
"Cha cháu lợi hại, cha nuôi cũng lợi hại.”
Lúc này Tống Thanh Lâm ôm chặt Tống Bối Bối:
“Đúng, không chết, Bối Bối không khóc."
Tống Thanh Lâm thầm nghĩ: Có phải anh ấy nên kết hôn rồi không? Sao lại có cặp sinh đôi đáng yêu như vậy?
Anh ấy thật sự hâm mộ muốn chết, cặp sinh đôi này vừa xinh đẹp, đứa nhỏ lại được nuôi quá tốt, quả thực hâm mộ muốn chết.