Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 557
Cập nhật lúc: 2024-10-21 18:42:43
Lượt xem: 52
Ngay cả hai cấp dưới cũng ngây người ra, chua xót nói:
"Chuyện này, đại ca, cặp sinh đôi này thật sự thích hợp để ở nông thôn sao? Thiên phú này cũng quá cao rồi, hay là tuyển vào đội điều tra hình sự đi?”
Hai người vừa dứt lời, đã bị lão đại vỗ một cái:
“Có phải các cậu điên rồi không? Chúng chỉ mới là đứa trẻ chưa đến ba tuổi."
Lúc Diệp Mạn Tinh đi xuống, còn thấy mấy người Bối Bối Đoàn Đoàn và Tống Thanh Lâm chơi ú òa, điều tra vụ án. Sau đó, cô nhìn thấy cái gì đây?
Lúc này mới một ngày đầu, cậu chủ nhà họ Tống ở thủ đô hoàn toàn không kiêu căng một chút nào. Vì để cặp sinh đôi vui vẻ lại còn trốn ở trên xà nhà?
Diệp Mạn Tinh:...
Diệp Mạn Tinh liếc mắt một cái đã thấy được. Đêm tối, Tống Bối Bối vẫn kiên trì nói trên lâu có người, muốn lên lầu tìm.
Diệp Mạn Tình ở trong sân nhìn thẳng tắp về Tống Thanh Lâm giống như đang ẩn nấp, tâm trạng không nói nên lời.
Cái này. Một trong những chỗ dựa vững chắc của cặp sinh đôi này thật sự sẽ không chiều hư bọn chúng sao?
Hóa ra đây chính là chỗ dựa nuôi cặp sinh đôi làm trời làm đất, coi trời bằng vung trong nguyên tác. Ngày hôm sau khi đến thủ đô, thời tiết vẫn còn giông bão.
Cô em chồng bên kia bỗng nhiên xảy ra chuyện, mẹ chồng muốn qua chỗ cô em chồng. Vốn dĩ Diệp Mạn Tình muốn mang mẹ nguyên thân đi thủ đô, đúng lúc mẹ cô cũng có việc phải trở về.
Cũng may, Thẩm Nhuyễn Linh làm xong việc đúng lúc tới tỉnh thành tìm cô, trực tiếp đi thủ đô luôn. Chuyến đi này đến thủ đô, dọc đường đi đều là thời tiết giông bão, mưa xuân liên miên không dứt này giống như trời đất mù mịt.
Diệp Mạn Tinh còn đang suy nghĩ, nam chính ở thủ đô, vậy nữ chính trọng sinh ở đâu?
Kết quả, dọc theo đường đi cô không ngừng cảm thấy tim đập nhanh, sắc mặt vô cùng khó coi. Cô hoàn toàn không nghĩ tới, ngay khi xe lửa sắp đến thủ đô, thời khắc mấu chốt này nam chính phát bệnh.
Máu trong tim cô hoàn toàn bị kích thích. Một giọt m.á.u trong tim tản ra như có như không, lông mày Diệp Mạn Tinh nhíu chặt lại, hương hoa đào có tác dụng kích dục.
Máu trong tim của cô đơn thuần chỉ để bảo vệ tâm mạch không bị gì, giọt m.á.u trong tim này hoàn toàn dung nhập vào cơ thể, càng có tác dụng k.í.c.h d.ụ.c kịch liệt hơn! Vì vậy đây chính là nguyên nhân của nguyên chủ ư?
Trong một bệnh viện quân khu thủ đô, Tống Văn Cảnh lại tỉnh lại vài lần, ban ngày bác sĩ tới kiểm tra đều cảm thấy thể chất của anh khôi phục có chút nhanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-557.html.]
Bởi vì có Tống Tấn Chiêu tự mình theo dõi tiến độ, cho nên gần như mỗi ngày lúc bác sĩ kiểm tra phòng, đều sẽ có vài chuyên gia đến hội chẩn.
Sau đó quay phim, kiểm tra các loại, khôi phục tốt hơn so với người bình thường. Tống Tấn Chiêu nhìn cháu trai bó thạch cao toàn thân, thật sự có một chút nghi ngờ, thật sự tốt hơn rồi ư?
Các chuyên gia đã xem xét dữ liệu và báo cáo kiểm tra:
“Hiện tại, chân, tay bị gãy xương đã hồi phục rồi.”
“Bị thương gân cốt phải dưỡng một trăm ngày, đề nghị của chúng tôi vẫn là để cho cậu ấy tiếp tục nghỉ ngơi tịnh dưỡng."
Tống Tấn Chiêu hỏi ý kiến Tống Văn Cảnh:
"Văn Cảnh, bản thân cháu cảm thấy thế nào?"
DTV
Khỏe thì chắc chắn chưa khỏe hoàn toàn. Chỉ là Tống Văn Cảnh gấp gáp, lần này anh thật sự là đã lâu không gặp vợ và cả các con, tiền tuyến cũng chưa hoàn toàn thắng lợi, anh nào còn nhiều thời gian dưỡng thương như vậy?
Anh mím môi, nhìn bác sĩ với ánh mắt thâm thúy:
“Có thể tháo thạch cao trước không?"
Cũng không biết vì sao, Tống Văn Cảnh mơ hồ có dự cảm không tốt lắm. Anh luôn cảm thấy, không có vợ ở bên cạnh, rất lâu anh không bị bệnh. Trải qua chiến trường lần này gợi ra xu thế bộc phát có phần mơ hồ.
Mấy chuyên gia lại kiểm tra cho anh một hồi, lần này bao gồm các loại lôi kéo, vận động cơ bắp xương cốt, thực sự phát hiện khôi phục rất nhiều so với người bình thường.
Tuy rằng hoàn toàn không đạt được chỉ tiêu, nhưng cũng sắp được rồi. Mấy chuyên gia lại khuyên nhủ một phen:
“Anh chủ yếu bị thương xương cốt. Theo báo cáo của bác sĩ tiên tuyến chuyển tới là rút đạn ra, có hơn mười viên. Còn bị ở tim, nếu như không phải được quần áo trên người cản lại thì viên đạn này tiến vào trong tim thì đã mất mạng rồi.”
Để đảm bảo bệnh tình, phương án chữa trị có thể hoàn toàn chuyển lại cho chuyên gia của bệnh viện sau khi làm phẫu thuật.
Bác sĩ tiền tuyến sẽ chuyển mọi thứ bao gồm đạn, quần áo mà anh mới mặc, vị trí đạn xuyên qua, diện tích bị bỏng, vân vân đều chuyển qua đây.
Bác sĩ nói xong, còn khử trùng quần áo mặc trên người Tống Văn Cảnh lúc đó, để anh nhìn từ phía xa.
Chẳng qua mục đích là để anh từ bỏ ý định tháo thạch cao sớm như vậy, nghỉ ngơi tịnh dưỡng thật nhiều.
Tống Văn Cảnh cũng là người dễ xúc động, lúc rời đi, không biết vợ anh một mình chơi đùa bao lâu mới làm ra cái áo gi-lê.