Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 561
Cập nhật lúc: 2024-10-21 18:42:50
Lượt xem: 34
Theo xu hướng thế giới thì có sự tan rã của Liên Xô, Trung - Mỹ thiết lập lại mối quan hệ ngoại giao các thứ, những việc này đều được xem là những sự kiện giật gân.
Mặc dù mới đầu đối phương không tin tưởng cô ta, nhưng đợi tới khi những chuyện cô ta nói lân lượt trở thành sự thật, cuối cùng đối phương sẽ tin tưởng cô ta.
Đương nhiên cô ta sẽ không nói toàn bộ, mỗi lần chỉ nói khoảng một, hai sự kiện mà thôi, cũng đủ để cô ta được tin tưởng rồi.
Hơn nữa tất cả các yêu cầu của cô ta đều phải được đáp ứng, yêu cầu đầu tiên chính là đối phương giúq cô ta ly hôn.
Nhà họ Chu không thể đắc tội với chỗ dựa của cô ta, sau khi ly hôn, chẳng những cô ta giành được quyền nuôi con mà hàng năm, nhà họ Chu còn phải chu cấp chi phí sinh hoạt và chi phí nuôi nấng cho đứa trẻ đúng hạn.
Hơn nữa, vì đã ly hôn, nhà họ Chu cũng sẽ cấp cho cô ta một khoản trợ cấp, cô ta dùng số tiền trợ cấp này và một nửa chi phí sinh hoạt của con để nhờ mẹ ruột nuôi con của cô ta.
Dựa vào số tiền của đối phương, chăm chỉ ôn tập, cuối cùng cô ta thi đậu vào Học viện Sư phạm Thủ đô ngay khi kỳ thi đại học vừa được khôi phục, năm nay đúng lúc tới Thủ đô học đại học.
Mặc dù là một trường đại học bình thường, nhưng bây giờ cô ta được đối phương cho tiền, thuê phòng ở, hàng tháng còn có tiền trợ cấp của trường học, cuối cùng Trần Kiều Kiều cũng cảm thấy đây là những ngày tháng sống lại.
Bây giờ, cô ta cần một chỗ dựa thực hiện yêu cầu thứ hai của mình, đó là thành công cưới được trúc mã, làm
trúc mã ly hôn rồi cưới cô ta.
Cô ta sẽ tiếp tục cung cấp những thông tin tiếp theo, hợp tác với đối phương, cùng nhau trở thành người giàu nhất thế giới trong làn sóng cải cách và mở cửa.
Bây giờ Trần Kiêu Kiều vô cùng hăng hái, cô ta vừa muốn kiếm tiền từ việc cải cách và mở cửa, vừa muốn có được tương lai và tận hưởng trúc mã.
Không lý nào mà một người sống lại như cô ta lại bị một con ranh con như Diệp Mạn Tinh chèn ép khắp nơi được.
Mặt khác, bây giờ cô ta dần dần mơ thấy một cảnh tượng, cô ta có cảm giác rằng sau này, trúc mã vốn nên cưới cô ta mới phải.
Mặc dù cảnh trong mơ rất nực cười, nhưng cô ta vẫn muốn tin đây là sự thật. Nếu không, vì sao cô ta vừa mới đến thủ đô, anh ba Tống vốn dĩ đang ở tiền tuyến lại hôn mê bất tỉnh ở bên ngoài nhà trọ của cô ta được?
Không phải người trúc mã này nên là của cô ta hay sao? Chỉ là, bây giờ đối phương vẫn chưa ly hôn, cô ta có hơi do dự.
Chàng trai trẻ kia thấy Trần Kiều Kiều cứ đứng im mãi, kẹp đầu lọc thuốc, chê bai bước ra khỏi khoảng sân khô ráo, dẫm lên con đường lây lội, ngồi xổm xuống trước mặt Tống Văn Cảnh đang hôn mê.
Anh ta kiểm tra bốn phía, cuối cùng trong đôi mắt đen tối kia tràn ngập vẻ kinh ngạc:
“Người này vô cùng may mắn, anh ta trông thế này, hình như có hơi bất thường.”
Trần Kiều Kiều cảm thấy cơ thể của trung đoàn trưởng trúc mã vô cùng yếu ớt, thậm chí vừa rồi khi anh ngất xỉu cũng không bình thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-561.html.]
Vừa rồi khi nhìn thấy anh ba Tống ngất xỉu, cô ta vốn định đỡ anh dậy, còn chưa kịp tới gần, cổ tay của cô ta đã bị giáng một đòn mạnh, suýt chút nữa gãy cổ tay.
Nghe vậy, cô ta hỏi:
“Sao lại bất thường?"
“Trông như bị trúng thuốc ấy.”
Chàng trai trẻ kia cười xấu xa:
“Cô thích thì làm đi, cô mà không làm thì
có cơ hội chắc?"
“Anh ấy vẫn chưa ly hôn.”
Trần Kiều Kiều ngẩng đầu một cách khó tin.
Chàng trai trẻ kia châm một điếu thuốc, ngồi xổm trong cơn mưa phùn, ánh lửa màu đỏ tươi khiến anh ta trông thanh thoát hơn:
“Cô cũng từng nói anh ta là quân nhân đúng không, nếu thật sự phát sinh quan hệ, nếu anh ta nghĩ cho tương lai của mình, đương nhiên là phải ly hôn để cưới cô.”
Có đôi khi đàn ông tàn nhẫn hơn phụ nữ rất nhiều, làm rất nhiều việc để có thể đạt được mục đích, hơn nữa còn là loại chuyện này, tóm lại đàn ông cũng không phải chịu thiệt gì cả.
Dù sao Trần Kiều Kiều cũng là người nhà quê, mặc dù cô ta sống lại một đời, nhưng cô ta cũng không thể làm ra loại chuyện này.
“Anh ấy vẫn chưa ly hôn, phá đám hôn nhân của quân nhân là phạm pháp.”
Chàng trai trẻ kia cười khẩy:
DTV
“Bây giờ người trúc mã này của cô đang trong trạng thái hi sinh, là một người đã chết, sao có thể trách cô được?”
Trần Kiều Kiều ngẩng đầu nhìn anh ta, trong mắt là vẻ khiếp sợ và khó tin:
“Anh nói thật ư?"
Chàng trai trẻ hừ nhẹ:
“Cô tin hay không thì tùy, dù sao tôi nhận được tin tức, bên phía quân đội nói rằng anh ta đã hi sinh, không phải cô thích anh ta lắm sao? Không phải đây là mơ ước của cô à? Cô sợ cái gì?”