Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 564
Cập nhật lúc: 2024-10-21 21:08:00
Lượt xem: 48
Răng rắc một tiếng. Người lính cảnh vệ ở đằng trước suýt chút nữa đã lái xe chệch đường, anh ta vội vàng phanh gấp, gọi người phía sau:
“Lãnh đạo.”
Tống Tấn Chiêu bảo anh ta tiếp tục. Rồi ông ấy mới quay đầu lại nhìn cháu trai:
“Văn Cảnh, chú biết cháu lo lắng cho vợ cháu.”
“Nhưng cháu cũng phải theo chú về tắm rửa, đổi quần áo, cháu mặc đồ bệnh nhân thế này, người ngợm còn ướt sũng, trên mặt dính cả bùn đất lẫn cỏ dại, cháu không sợ sẽ khiến vợ cháu sợ hãi hay sao?"
Tống Tấn Chiêu đã lên tới chức lãnh đạo, bây giờ nhìn cháu trai, không hiểu sao ông ấy lại cảm thấy đau lòng cho anh, cũng không muốn phản bác cháu trai.
Quả nhiên, vừa nói xong, Tống Văn Cảnh không còn nói gì nữa, còn nghiêm túc nói cảm ơn:
“Cảm ơn chú tư."
Tống Văn Cảnh không hề nói dối, anh không tới bệnh viện mà quay về căn nhà được phân cho Tống Tấn Chiêu tắm rửa, thay một bộ quần áo mới.
Anh không có bộ quần áo nào cả, anh rất cao, dù đứng trong hàng ngũ người nhà họ Tống vẫn rất cao, anh đang mặc bộ quân phục lớn nhất của Tống Thanh Lâm.
Về phần áo khoác, anh không mặc vừa loại bình thường, anh mặc một chiếc áo khoác màu đen, buổi trưa hôn mê một lúc, sau khi ăn cơm xong, anh lại đứng dưới mưa chờ người.
Hôm trước người nhà họ Tống biết anh mất tích, ai nấy đều sợ hãi. Hôm sau vừa tìm được người về, anh lại chỉ tắm rửa qua loa sau đó lại chạy đi là sao?
Đây, đây cũng chỉ là một cô vợ nhà quê thôi mà, cô vợ này tốt đến vậy sao?
Buổi chiều, vài đợt người nhà họ Tống tới khuyên, Tống Văn Cảnh cố chấp đứng chờ ở ga tàu hỏa, mọi người đành hết cách.
DTV
Chỉ đành để đồ bồi bổ cơ thể cho anh vào trong túi, lính cảnh vệ của ông cụ Tống đứng bảo vệ anh.
Thật ra có rất nhiều người trong nhà họ Tống cảm thấy Diệp Mạn Tinh không xứng với địa vị của nhà họ Tống. Ai ngờ bọn họ lại bị vả mặt nhanh như thế, lại còn đau như thế.
Nếu thật sự không xứng, vì sao Tống Văn Cảnh lại quan tâm đến cô vợ này như vậy? Còn không thèm quan tâm tới sức khỏe của mình, đứng đợi mãi ở ga tàu hỏa.
Ngay cả bà cụ Tống, nếu không phải trời mưa quá lớn, bà ấy cũng muốn đi cùng với cháu trai. Hôm nay nhà họ Tống vô cùng đông đúc, dù sao đứa cháu trai vừa mới được nhận về của chi thứ hai là Tống Văn Cảnh đã tỉnh, nghe nói lần này vợ con và mẹ ruột của anh đều sẽ tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-564.html.]
Đối với đứa cháu dâu Diệp Mạn Tình, có người thích cô, cũng có người không thích cô.
Người không thích cô nhất, đương nhiên là cô ba Tống có cặp trai gái từng đánh nhau với cặp sinh đôi. Giờ tan làm hôm nay, có nhiều người tới nhà hỏi thăm tin tức như thế, cô ta bĩu môi:
“Một cô vợ nhà quê thôi mà, có lẽ chẳng xứng với anh ba đâu, còn để ý như thế làm gì không biết?"
Cô ba Tống từng gặp người chị ba này rồi, cô ta cũng không có ý gì xấu, chỉ cảm thấy tất cả sự chú ý của mình đều bị cướp mất, thế nên cô ta không thích.
Hơn nữa với địa vị của nhà họ Tống, con của chú hai cô ta cưới một cô vợ nhà quê, đương nhiên không thể bước qua bậc cửa nhà họ Tống.
Hôm nay là thứ sáu, những người đi làm đều tan tầm sớm tới đây muốn nhìn người thật, kết quả lại được báo là ngày mai người mới đến.
Thế nên mọi người ngồi trong phòng khách xem TV, người giúp việc bưng trái cây lên, mọi người ngồi trên ghế sô pha cắn hạt dưa.
Bà cụ Tống lật xem quyển album ảnh cũ, bà ấy cảm thấy đợi cháu trai khỏe hơn chút nữa, cháu dâu và chắt trai chắt gái đến, sẽ chụp thêm ảnh để làm phong phú cho quyển album.
Ai ngờ lại nghe thấy cháu gái nói như thế, bà cụ Tống nhíu mày dạy dỗ:
“Thanh Huệ, ai dạy cháu nói năng như thế đấy, tính đến ba đời trước, nhà ông bà nội cháu đều chôn trên đất quê, ở quê thì làm sao?"
Mặc dù nhà họ Tống là gia tộc lâu đời, nhưng không phải là chưa từng sa sút.
Chu Than Lan vốn muốn nói đỡ cho con gái, nhưng bà ấy không giỏi ăn nói. Lúc này, bà ấy trừng mắt nhìn cô ba, con rảnh rỗi không có gì làm à mà lại nói thế.
Nhưng cô ba Tống lại không nhận được ánh mắt của mẹ mình, hơn nữa vì bất bình cho chị hai, cô ta nói với bà cụ Tống:
“Bà nội, cháu không nói nông thôn không tốt, cháu chỉ bất bình cho chị hai thôi."
Bà cụ Tống trừng mắt nhìn cô ta:
“Chuyện này thì liên quan gì đến chị hai của cháu?"
Lúc này trên TV đang phát phim truyền hình, nếu là ngày thường, mọi người đều sẽ nhìn chằm chằm vào TV.
Nhưng hôm nay cuộc trò chuyện vô cùng bùng nổ, mọi người đều không có hứng thú xem TV, mà đều tò mò nhìn cô hai Tống.
Cô hai Tống không phải là một người thích nhận được nhiều sự chú ý, ví dụ như lúc này, cô ấy chỉ đành mỉm cười rót trà cho ông bà nội và các cô chú.