Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 576
Cập nhật lúc: 2024-10-21 21:08:19
Lượt xem: 62
Tống Bối Bối nhận được sự ủng hộ lập tức dùng cánh tay trắng nõn chống hông, cô bé hùng hổ nói:
“Đông Đông, cậu cần phải nói xin lỗi.”
Dáng vẻ của Cố Đông Đông khỏe mạnh kháu khỉnh, mặc dù cậu bé còn nhỏ nhưng cũng biết hành vi lúc đấy của mình là không đúng, lại còn không nghe lời mẹ mình.
Cậu bé mặc âu phục, đi đôi giày da tới trước mặt Tống Bối Bối và Tống Đoàn Đoàn rồi chân thành nói lời xin lỗi:
“Xin lỗi, tôi sẽ trả lại cho các cậu mỗi người một đôi giày da"
Đây là cách xin lỗi, vừa xin lỗi vừa bồi thường. Tống Đoàn Đoàn trừng to đôi mắt hạnh xinh đẹp, sau đó cậu bé bỗng xen vào nói:
“Còn phải xin lỗi cha nữa."
“Cha không phải là con riêng.”
Cố Đông Đông nghi ngờ, cậu bé phải xin lỗi cha của ai đây?
"Cha của tôi!"
Tống Bối Bối giơ quả đ.ấ.m lên:
"Nếu không tôi đánh cậu."
Cố Đông Đông không sợ hai chị em sinh đôi này đánh mình, cái cậu bé sợ là sau khi trở về sẽ bị ông ngoại hung hăng dạy dỗ một trận.
Chị em họ lớn lên ở nhà họ Tống, theo bản năng sợ hãi ông ngoại Tống Tấn Dân.
Mẹ cũng từng bất đắc dĩ giải thích một trận, nói bọn họ gặp được thì hãy âm thầm xin lỗi đi, cậu bé là con nít, không cần có gánh nặng trong lòng.
Chẳng qua cậu bé còn tưởng là xin lỗi hai chị em sinh đôi này, bây giờ phải xin lỗi người lớn à?
Thấy hai chị em sinh đôi đều trợn mắt nhìn mình, Cố Đông Đông hả một tiếng rồi gật đầu:
"Được."
"Hừ, vậy tạm thời tha thứ cho cậu."
Tống Bối Bối bất đắc dĩ, cô bé vẫn rất không vui.
Tống Đoàn Đoàn kéo tay nhỏ của cô bé, hất cằm chỉ chỉ mọi người trong phòng, đại khái bảo cô bé trước hết đừng gây chuyện.
Tống Bối Bối giỏi dùng quả đ.ấ.m giải quyết vấn đề, Tống Đoàn Đoàn giỏi dùng quả đâu dưa của mình để suy tính, bây giờ cha mẹ đều không có ở đây, chỉ một mình dì Thẩm bên cạnh bọn họ.
Nhưng mà anh em Cố Đông Đông lại có cả một gia đình, rõ ràng không thích hợp dùng cứng đối cứng. Hai chị em giao lưu với nhau, cả nhà họ Tống đều thu hết vào đáy mắt.
Ông cụ Tống và chú tư Tống nhìn nhau một cái, hai người đều sửng sốt:
"Hai đứa bé này thật thông minh, một đứa mạnh mẽ lanh lợi, một đứa thông minh biết tiến biết lùi, đều được dạy bảo rất tốt."
Bọn họ đều làm lãnh đạo, liếc mắt là nhìn ra Tống Đoàn Đoàn còn nhỏ như vậy đã biết phán đoán tình thế, quả thật tuy còn nhỏ đã khá có phong độ lãnh đạo, thông minh quá trời!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-576.html.]
Còn sức mạnh của Tống Bối Bối thì lúc bế cô bé chú tư Tống đã thử qua rồi, nói đơn giản cô bé là một thiên tài cũng không quá đáng. Chú tư Tống xúc động:
"Không ở nhà họ Tống, không có tài nguyên nhà họ Tống mà mấy đứa bé nhà anh hai đều được dạy dỗ cực kỳ tốt."
Bà nội Tống thì sửng sốt vì hóa ra hai đứa bé sinh đôi này đang tìm chỗ ở cho cha của mình
"Bối Bối Đoàn Đoàn, cho nên các cháu không nhận bao lì xì của cô ba là vì ra mặt thay cha mình à?"
Chờ đến khi hai đứa bé sinh đôi ngoan ngoãn “vâng” một tiếng, bà nội Tống mới khen ngợi hai đứa bé này với mấy người con dâu:
DTV
"Nhỏ như vậy đã biết bảo vệ cha, hai đứa bé này được nuôi dưỡng thật tốt!"
Lúc này trên mặt bà cụ đây vẻ vui tươi hớn hở, bà ấy ôm hai đứa bé vào lòng, vui mừng véo nhẹ hai bàn tay nhỏ bé một cái, lại nhét vào tay mỗi đứa một bao lì xì, cười ha hả nói:
"Vậy bà cố bồi thường thêm cho hai đứa hai bao lì xì, được không?"
"Chờ một chút cha các cháu về, mọi người đều xin lỗi cha các cháu, được chứ?"
Chờ hai đứa bé dùng giọng điệu vô cùng non nớt nói “Cảm ơn bà cố!”, toàn bộ căn phòng đều là tiếng cười vui vẻ của bà nội Tống.
Lúc này hai đứa bé đã chờ lâu hơi mất kiên nhẫn rồi, không ngừng nhìn về phía cửa hỏi:
"Bà cố, khi nào cha mẹ chúng cháu đến ạ?"
Hai đứa bé vẫn luôn nhìn cửa, dáng vẻ vô cùng đáng yêu kia làm lòng dạ tất cả mọi người trong nhà đều mềm nhũn.
Cốc cốc cốc!
Vừa khéo lúc này tiếng gõ cửa vang lên, mọi người đều chuyển tâm mắt tới, chỉ nghe giọng bà v.ú vang lên:
"Bà chủ, cậu hai, cậu ba và mợ ba về rồi!"
Hai đứa bé hết sức vui vẻ nhảy xuống, chạy thẳng ra ngoài:
"Cha mẹ."
Bà cụ Tống hớn hở đứng lên nói:
"Mau mời chúng vào nhà, à mà không, để tôi đi ra ngoài đón chúng."
Tống Thanh Lâm chưa tới mà giọng đã tới:
"Bà nội, chúng cháu vào rồi, không cần ra đón."
Giọng nói của anh ấy vừa dứt, tâm mắt của tất cả mọi người cũng thuận thế chuyển sang.
Sau đó chỉ thấy một đôi nam nữ như từ trong tranh vẽ bước ra đi tới, nam anh tuấn nữ xinh đẹp, đúng là một cái nhăn mày một tiếng cười cũng quyến rũ gần c.h.ế.t .
"Ui đẹp thế!"
Trong phòng vang lên mấy tiếng cảm thán ngạc nhiên vì quá đẹp, có vật gì bị đánh rơi không được nhặt lên.