Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 584
Cập nhật lúc: 2024-10-22 09:05:11
Lượt xem: 58
Tất cả đều nghĩ cô là người đanh đá không dễ chung sống, nhưng thật ra cô vô cùng tốt bụng, biết món đồ đó không tốt nên chủ động mua, bây giờ cũng không hề chê trách cô Hai Tống nói bậy lấy một câu.
Một gia đình có nền giáo dục thế nào mới có thể nuôi dưỡng ra được một đứa bé như vậy chứ? Diệp Mạn Tinh nào biết rằng mọi người đang suy nghĩ miên man, cô lại mang hai túi trà hoa khác đến chỗ ông cụ Tống, cười nói:
“Cháu cũng mới biết là ông nội ngủ không ngon, cho nên cháu sao một ít trà hoa cả thiện, với cả sau này em Hai cũng không lấy miếng ngọc đó nữa cho nên cháu cũng lo."
Bà cụ Tống vô cùng vui mừng, thật ra cho dù là bà cụ Tống hay là mọi người thì không ai tin trà hoa có hiệu quả cả.
Nhưng lòng hiếu thảo này là rất hiếm có, vậy nên bà cụ vẫn vui mừng nói:
“Ôi chao, Tinh Tinh thật là có lòng, bà thích lắm."
Sau khi tặng trà hoa xong, cô lại lục túi lấy ra mấy giỏ trái cây đóng gói của “Ngọc Chi Lâm” ra, bên trong đựng khoảng tám cân trái cây.
DTV
Ông bà cụ hai cân, sau đó còn lại hai cô, bác Cả, chú Ba, chú Tư mỗi người một cân, ăn thử hoa quả mới làm.
“Vì đi tàu lửa không tiện mang theo nhiều nên đành mang chút trái cây tặng ông bà và bác Cả, chú Ba, chú Tư, và hai cô ăn lấy thảo mà thôi."
Lúc cô đến mang theo cả một thùng, đến cả Thẩm Nhuyễn Linh cũng không ngờ rằng cô còn mang theo trái cây đến.
Trái cây trong không gian của cô không thiếu, sau khi cải cách, Tân Lâm đã nhanh chóng phát triển “Ngọc Chi Lâm” trở nên nổi tiếng ở Dương Thành, thật cửa hàng hoa quả này đã có chút tiếng tăm ở phương Nam.
Nhưng phương Bắc vẫn chưa nổi tiếng.
Bởi vì là hoa quả bán ra thị trường cho nên qua cách đóng gói đã thấy nó vừa cao cấp vừa rất hợp lòng người được tặng.
Cô mượn túi dự trữ, khi bỏ trái cây vào túi dự trữ thì có thể giữ được độ tươi ngon.
Diệp Mạn Tinh thật sự không biết về những họ hàng này của nhà họ Tống. Nhờ bà cụ Tống dẫn cô đi làm quen, khi đó cô mới biết được mặt của tất cả người nhà họ Tống.
Bác Cả Tống là thủ trưởng quân khu Tây Nam, tạm thời đang ở trên tuyến, không về được, cô chỉ đành tặng trái cây cho chị Cả Tống.
Tất cả mọi người đêu sợ đến ngây người, họ không nghĩ rằng xa xôi như vậy mà cô còn mang trái cây đến.
Mặc kệ là trái cây này ngon hay không, nhưng tấm lòng này, vừa nhìn là biết rất hiểu lễ nghi, tiến lùi.
Mặc dù mọi người không cần nhưng vẫn bị Diệp Mạn Tỉnh mạnh mẽ thu được một đợt thiện cảm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-584.html.]
Sau khi xong xuôi, ông cụ Tống, chú Ba Tống, chú Bốn Tống cũng vỗ mạnh bả vai Tống Văn Cảnh, cảm thán:
“Cô vợ này cháu cưới không tệ đó, đúng là hời to.”
"Dạ."
Tống Văn Cảnh rất vui mừng, còn mừng hơn khi bản thân được khen nữa.
Lúc này chị Tằng đến gọi mọi người ăn cơm tối. Lúc này tất cả mọi người ngồi thành một bàn dài, đồ ăn trên bàn vô cùng phong phú, Diệp Mạn Tinh cũng ăn rất thỏa mãn.
Đương nhiên người ăn vui vẻ nhất là cặp sinh đôi, còn ngầm ra hiệu về nhà chúng cũng muốn được làm như thế, sau khi Diệp Mạn Tinh đồng ý chúng mới vui vẻ chạy về phía cha mình.
Ăn cơm tối xong, Diệp Mạn Tình “chạy trốn nhanh” còn chưa được thắng lấy một lân, lân này mọi người có lòng nhường cho cô thắng một lần.
Một bàn lại được tập họp đầy đủ, tất cả đều muốn nhường cho cô thắng.
Đến cả Tống Văn Cảnh cũng cảm thấy bất ngờ trước vận may của vợ mình, anh ôm hai bé sinh đôi đứng phía sau xem cô chơi, nhưng mà không hề hé răng.
Diệp Mạn Tinh vẫn mãi không thắng, có điều bản thân cô không quan tâm mấy.
Lúc xào bài, cô Hai Tống đang ngồi phía đối diện Diệp Mạn Tinh.
Diệp Mạn Tinh liếc mắt một cái đã nhìn thấy sườn mặt phải và vết sẹo trên cổ cô ấy, còn rất rõ ràng.
Cô từng nghe nam chính nói một câu, nói vì cứu anh nên cô Hai Tống mới bị hủy dung. Đây chính là ơn cứu mạng, lại còn bị hủy dung.
Lúc cặp sinh đôi tròn một tuổi, cô ấy còn tặng quà rất giá trị. Ván vừa rồi cô Hai Tống thắng nên đang xào bài, cô ấy là một cô gái nghiêm túc, làm việc vô cùng cẩn thận, mỗi lần xào bài luôn làm tỉ mỉ đảm bảo không có sai sót.
Diệp Mạn Tinh nhìn chằm chằm vết sẹo trên mặt cô ấy. Cô ấy phát hiện ra, cũng mỉm cười quay đầu lại nói với cô:
“Chị dâu đang nhìn vết sẹo của em sao?"
Diệp Mạn Tinh còn chưa kịp mở miệng thì cô Ba Tống ngồi bên cạnh giành trả lời, giọng điệu pha chút tiếc nuối:
“Chị dâu, có phải chị cũng cảm thấy vết sẹo trên mặt chị Hai rất ảnh hưởng đến nhan sắc không, một khuôn mặt xinh đẹp như hoa thế mà lại bị hỏng mất."
Cô ấy thở dài, vừa nãy thua bài cô ấy chẳng thấy buồn chút nào, nhưng vừa nghĩ đến nếu người bị hủy dung là cô ấy, vậy chắc chắn ngày nào cô ấy cũng khóc lóc thảm thiết.