Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 599
Cập nhật lúc: 2024-10-22 09:05:35
Lượt xem: 45
Trước mặt đôi vợ chồng già còn có vệ sĩ đi dẫn đường, có cả lính cảnh vệ lái xe, chàng lính cảnh vệ kia trông đang rất chú trọng vấn đề an toàn.
Chị ấy tự hỏi ở một ngôi làng như thế này, phải là nhân vật đao to búa lớn cỡ nào mới sợ có người đến ám sát chứ?
Sau đó, chị ấy nghe thấy mấy vị lãnh đạo mặc áo Tôn Trung Sơn nói chuyện với cha chồng xong thì cung kính kêu một tiếng “Tư lệnh”, chị ấy đã suýt chút nữa cắn vào lưỡi.
DTV
Hoá ra đây chính là nhân vật quan trọng mà mấy đứa trẻ đang bàn tán sao?
Ngay sau đó, dâu cả nhà họ Lương lại nhìn thấy một người đàn ông trung niên cực kì cao ráo, nghiêm túc và phong độ đang đi tới từ văn phòng của đại đội, chị ấy cảm thấy người này trông khá quen.
Người đàn ông đó trông không hề uy nghiêm chút nào, ngược lại rất dè dặt, dù nhìn từ xa cũng sẽ có cảm giác như ông ấy đang quan sát mình, mang lại cảm giác thoải mái.
Kết quả, chị ấy nghe được một tiếng gọi:
“Thị trưởng Tống.”
Bịch bịch bịch.
Trái tim của dâu cả nhà họ Lương đập loạn cả lên, chị ấy ngạc nhiên trừng to mắt, rồi bỗng nhiên che miệng kêu a một tiếng, lập tức lỡ miệng thốt lên:
“Ôi chao, liệu có phải là cha mẹ thật sự của gia đình chủ tịch thị trấn Tống đã tìm tới đây không?”
Trưởng thôn Lương nhìn thấy bộ dạng của con dâu thì rất khó chịu, ngay từ đâu ông ấy cũng không dám bảo chị ấy, lúc này nghe được tiếng hô lên của con dâu, ông ấy vội vàng nháy mắt ra hiệu:
“Còn không mau về đi, đứng ở đây làm gì?"
Dâu cả nhà họ Lương vội vàng hỏi cha chồng xem bản thân có suy đoán đúng hay không.
Bởi vì vừa rồi chị ấy thấy thị trưởng Tống kia có vẻ ngoài thật sự rất giống với cha chồng của Tinh Tinh.
Lương Ái Quốc hận không thể gõ đầu con dâu, sao lại không nhận ra lúc này là cơ hội tốt chừng nào mà còn đứng đây sững sờ:
“Con mau về nhà rửa mặt đi, rồi gọi mấy đứa con dâu tài giỏi đến nhà của đại đội trưởng, xem thử có cần giúp một tay hay không?"
Giúp cái gì? Đương nhiên là xem có cần giúp làm cơm hay không rồi? Chuyến đi lần này có lãnh đạo huyện thành thì thôi không nói, mà ngay cả thị trưởng thành phố An Nam của bọn họ cũng tới.
Chưa hết đâu, không thấy mấy người này đều rất cung kính với vị thị trưởng Tống kia sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-599.html.]
Chẳng cần phải nghĩ cũng biết, chỉ tuỳ tiện chọn ra một người trong số những nhân vật ở đây ngày hôm nay thì cũng là nhân vật mà bọn họ không đắc tội nổi.
Trong sân nhà họ Tống thực sự tương đối náo nhiệt, tất cả mọi người đều đang chờ chủ nhân chính của ngày hôm nay trở về.
Hai bên cha mẹ ruột và cha mẹ nuôi của cha Tống cuối cùng đã gặp mặt, vừa hỏi han nhau một cách khách sáo, vừa chờ đợi chủ nhân chính của ngày hôm nay là Tống Kính Quân.
Trong số mấy vị lãnh đạo thành phố đang tiếp đón còn có thị trưởng Tống.
Lãnh đạo huyện trấn đang đợi ở phía sau, muốn đến gần cũng không có cách nào!
Lúc sau bọn họ mới biết được, hoá ra thị trưởng Tống đã từng nhậm chức ở nơi này và là một lãnh đạo thực thụ.
Thị trưởng thành phố An Nam hiện tại của bọn họ cũng đã từng là thư ký của thị trưởng Tống, nếu như ai đó ở đây có cấp bậc cao hơn mà quen biết với thị trưởng Tống nữa thì chẳng phải là do cấp bậc của bọn họ còn chưa đủ ư?
Bây giờ bọn họ còn lấy danh nghĩa đến kiểm tra công trình, nhưng cuối cùng phó thị trưởng thị trấn Hồng Kiêu vẫn chưa đến?
Căn nhà của gia đình họ Tống có phòng của đôi vợ chồng già cộng thêm hai phòng ngủ lớn là ba phòng, với phòng cho trẻ con ở phía sau, trong nhà thật sự không thể chứa đủ nhiều người như vậy.
Diệp Mạn Tinh bàn bạc với mẹ chồng một phen rồi nhờ anh năm, chú ba và mấy người em rể có mặt lúc đó đẩy mấy cái bàn ra ngoài.
Họ bưng tận mấy băng ghế rộng ra, rồi lấy rất nhiều trái cây đặt lên bàn để mọi người cùng ăn trong khi chờ đợi.
Mẹ Tống gọi cháu trai lại hỏi:
“Văn Đông Văn Đông, đi xem bác con thế nào rồi, sao còn chưa về nữa?”
Mẹ Tống cũng nghĩ rằng chỉ có hai ông bà ở thủ đô và người em trai của chồng về đây thăm hỏi một chút, nhận người thân xong là thôi, không ngờ lại có sự xuất hiện của cả một đoàn lãnh đạo như vậy?
Cả một đoàn lãnh đạo như vậy, liệu một chủ tịch Hội Phụ nữ như bà ấy có thể tiếp đãi không?
Tống Văn Đông đang cảm thấy bối rối và chỉ trả lời một tiếng rồi lên đường:
“Bác gái, đã có người đi gọi, con đi qua xem thử."
Cậu ấy chuẩn bị đi gọi tiếp, vừa ra khỏi sân đã nghe thấy tiếng hò hét ầm ĩ.
Mọi người nhìn thoáng qua thì phát hiện có mấy người dân trong thôn đang khiêng mấy chiếc giỏ tre đi về phía nhà đại đội trưởng với vẻ mặt hưng phấn, cười nói vui vẻ.