Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 665
Cập nhật lúc: 2024-10-22 16:44:02
Lượt xem: 47
Cô gái đồ đỏ kia chắc do tức giận không tả nổi, chỉ huy thanh niên đi theo phía sau: "Xông lên hết cho tôi.”
Bình thường Triệu Chiêu Hoa rất ít khi ra tay, anh ấy không hề sợ hãi chút nào, cười đùa một tiếng: "Ha ha, thật chẳng có phép tắc gì, đi ra ngoài một chuyến còn bị chó điên cắn.”
Trên khuôn mặt mập mạp của anh ấy không thể nhìn ra chút sợ sệt nào, khí chất hung hăng quanh thân dọa sợ một đám người đứng sau thanh niên đồ da.
"Đừng ra tay.”
Lần này cậu ấm kia bỗng nhiên mở miệng, anh ta cười đi tới, dừng lại trước mặt cô gái đồ đỏ, lời nói ra đ.â.m thẳng vào tim:
“Ngu xuẩn!"
“Chỉ bằng đám các người ấy à, người đàn ông vừa rồi khí thế hung hăng, dù mấy người cùng xông lên cũng không phải đối thủ của đối phương.”
Lúc nói chuyện, anh ta còn tát cô gái đồ đỏ một cái, sau đó đưa mắt nhìn về phía Tống Văn Cảnh và Diệp Mạn Tinh: "Ngại quá, làm gián đoạn hứng thú mua nguyên thạch của các vị.”
“Để nhận lỗi, những nguyên thạch này chỉ cần vị quý cô đây mua hãy để tôi chi trả."
Cô gái đồ đỏ kia bị đánh đ.â.m ra bối rối, không thể tin được mà kêu một tiếng: “Cậu Lâm.”
Triệu Chiêu Hoa cười nhạo: “Ha ha, cậu nói dừng là dừng, nói đánh là đánh, thế gian này làm gì có chuyện tốt như vậy?”
"Vậy anh xem làm sao bây giờ?" Vệ sĩ phía sau thanh niên kia hơi nhiều, bên phía bọn họ chỉ có mấy người, đám người Tân Lâm còn đang ở một con phố khác, dù sao bọn họ cũng là người từ chỗ khác tới, chắc chắn sẽ không có lợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-665.html.]
DTV
Diệp Mạn Tỉnh không tùy tiện lên tiếng, cô chờ anh hai Triệu xử lý trước, nếu nam chính vẫn chưa lên tiếng, chứng tỏ thế cục vẫn còn trong phạm vi có thể khống chế.
Triệu Chiêu Hoa châm một điếu thuốc: "Nếu người của cậu đã không có mắt khiến em dâu tôi chịu thiệt thì đương nhiên là phải bồi thường cho em dâu tôi.”
Cô gái đồ đỏ kia rất tức giận, vừa định nói chuyện lại bị cậu Lâm ngăn lại, hai tay anh ta đút vào túi quần tây vô cùng đẹp mắt, nụ cười trên mặt cũng được cho là hiền lành, anh ta cười: "Nói xem nào.”
Triệu Chiêu Hoa nghiến răng: "Đám tay chân với trợ lý của cậu đều đáng ghét như nhau, chúng tôi vừa đến phố nguyên thạch, cô ta đã khoanh vùng cho chúng tôi, không cho phép đi dạo mấy con phố kia."
"Thứ chúng tôi muốn cũng không nhiều, vừa rồi các người dùng cái gì để ra tay thì để cái đó lại, về phần đường phố, chúng tôi muốn đi dạo chỗ nào thì đi chỗ đó. Mặt khác, khoản bồi thường mà cậu nói phải xem em dâu của tôi có muốn nể mặt cậu không, em ấy nói được mới được."
Triệu Chiêu Hoa đúng là vô cùng biết làm tăng giá trị thù hận.
Thậm chí còn tâng bốc cô lên cực cao.
Về phần nhóm người đối diện, bọn họ cho cô cảm giác kỳ quái vô cùng, âm u lạnh lẽo, cái cảm giác đó cực kì không thoải mái.
Nhưng tính tình cô cũng không phải là loại người khác bóp một tí cô cứ mềm nhũn để cho đối phương bóp, nam chính cúi đâu hỏi ý cô sao.
Diệp Mạn Tình cũng gật đầu: "Không sao, nếu đã tặng nguyên thạch cho tôi, vậy cậu chủ này không được hối hận đâu đấy.” Cậu Lâm nhìn cô, không ngờ lại dễ nói chuyện như thế: "Đều nghe theo quý cô này, còn không biết quý cô họ gì?"
Triệu Chiêu Hoa ném điếu thuốc xuống đất, dùng đôi giày da cũ giẫm lên, hừ một tiếng: “Em dâu tôi không cần phải để lại tên cho các người.”
Cậu ấm kia cũng không tức giận, còn sai người khác kéo mấy thanh niên vừa mới ra tay xuống xử lí, xử lí như thế nào thì Diệp Mạn Tinh không biết, nhưng nhất định không thoải mái.
Diệp Mạn Tinh không đồng cảm với bọn họ chút nào, những người này dám kiêu ngạo như vậy, nói không chừng tình huống vô duyên vô cớ muốn xử lý người tới đây đổ thạch như hôm nay không ít. Bọn họ cứ trêu chọc người ta trước, gặp phải người không thể dây vào như thì xin lỗi, gặp phải người chọc vào được thì sao? Có thể xảy ra chuyện liên quan tới mạng người hay không?