Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 666
Cập nhật lúc: 2024-10-22 16:44:04
Lượt xem: 36
Đây chính là điều mà đám người nam chính nói, cái gọi là nguyên nhân dẫn đến nguy hiểm, lúc này công cuộc nghiêm trị các hoạt động phạm tội vẫn chưa bắt đâu, lại còn ở biên giới, có nhiều chỗ thuộc về khu vực tự trị, không nguy hiểm mới là chuyện lạ.
Khi nam chính bảo cô đi chọn nguyên thạch, cô lập tức đi chọn thật.
Lần này cô gọi người dẫn đường đang sắp bị dọa tè ra quân dọn nguyên thạch cho cô: “Ông chủ, những cục này, cục này nữa, tôi mua hết."
Ông chủ kia đến hồn vía cũng sắp bị dọa bay luôn, anh ta còn cho rằng hôm nay sẽ lỗ vốn, nói không chừng còn bị đánh một trận nữa, ai dè vụ giao dịch vẫn còn!
Có tiền không kiếm thì chỉ có đồ ngu, anh ta nhanh chóng đứng lên, lại khôi phục tinh hoa của kẻ lừa đảo, nhanh chóng khoác lác một trận: "Cô gái, nguyên thạch của tôi là loại sưu tập từ khu trung tâm nhất, cơ hội cắt ra ngọc đại khái khoảng tám mươi chính mươi phần trăm.”
Diệp Mạn Tinh nghe thế cạn lời:
DTV
Nếu thật sự ghê gớm vậy sao anh không cắt ra đi?
“Được rồi, những cục này, cục này, tôi đêu lấy hết, bao nhiêu tiên một ký, cân cho tôi đi.” Cô nói xong chỉ chỉ tay về phía thanh niên kia: “Tính tiền anh ta trả."
Diệp Mạn Tinh và thương nhân nhỏ kia đồng lòng, có tiền không kiếm chính là đồ ngu.
Cô thật sự cảm thấy đối phương rất nguy hiểm, nhưng không mua thì phí, đối phương cũng sẽ không nể tình hôm nay bọn họ nhượng bộ mà không tìm bọn họ gây chuyện.
Nếu đều muốn gây chuyện thì cô còn muốn dạo qua mấy tiệm nữa, mua hết sạch những viên mà cô vừa xem, quyết định muốn hay ít muốn mua đều mua hết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-666.html.]
Thương nhân nhỏ kia vừa nghe thấy cô là người nơi khác tới, vốn còn muốn nhân cơ hội kiếm một khoản, ít nhất phải kiếm bù lại tiền vốn.
Ai ngờ những ngón tay non mềm như ngó sen của cô trực tiếp chỉ vào người anh ta không thể trêu vào, đáy lòng quả thực muốn chửi má nó, mẹ kiếp đây là chuyện gì vậy! "5300 tệ nửa ký, cục này 15 ký, cục này là 9000 tệ." Trái tim của ông chủ kia đang rỉ máu, mẹ nó, mới thoáng cái đã trực tiếp mất một nửa giá luôn.
Diệp Mạn Tinh cũng chưa từng tới đây mua nguyên thạch, cục đá này nặng thật, cũng không lớn lắm, còn chưa cao tới đâu gối, 15 ký nguyên thạch đã gần chục nghìn tệ.
Ngẫm lại nhóm người giàu nhất khi cải cách mở cửa chính là những hộ có chục nghìn nguyên, nói cách khác một viên nguyên thạch này đã bằng với số tiền mà người khác phấn đấu trong nhiều năm. Chỉ cần cắt xuống một nhát, chỉ cần cắt ra ngọc, cho dù là khối ngọc thạch nhỏ bằng hai cái nắm tay thì ít nhất cũng đã hơn trăm nghìn, sẽ tăng gấp mười mấy lân. Nhưng nếu cắt một nhát mà là đá thật thì sao?
Thì chẳng phải như dã tràng xe cát biển Đông ư?
Người dẫn đường đi theo phía sau cô cũng bối rối, vốn dĩ còn cầm kính lúp, đèn pin và công cụ giám định đá chuyên nghiệp gì đó, còn chuẩn bị khuyên cô xem lại rồi nói sau, còn chưa phổ cập kiến thức xong, mà cô gái này đã chọn xong rồi?
Còn chưa hết, Diệp Mạn Tinh lại chỉ mấy cục nguyên thạch khác, trước sau ước chừng mua khoảng hơn một trăm ký, tổng cộng tốn hơn ba chục ngàn tệ.
Người tên cậu Lâm kia trực tiếp sai người đi trả tiền, còn nói với Diệp Mạn Tinh: "Quý cop, nếu cô còn muốn nữa, hãy cứ việc chọn."
Diệp Mạn Tinh rất muốn trợn trắng mắt, lười nói chuyện với đối phương, sợ làm anh ta khóc. Cũng không phải do cô không muốn chọn, mà là vì cô biết từng ấy đủ rồi, số tiên này chính là để dạy cho đối phương một bài học.
"Tạm thời không chỉ vừa mắt những thứ này thôi, đưa đi cắt đi."
Thương nhân nhỏ kia rất tích cực: "Không biết cô đây họ gì, tôi đi tìm người cắt ra cho cô, việc này tôi có kinh nghiệm."
Việc cắt nguyên thạch này còn cần phải chú ý, không phải chỉ cần cắt bừa 1 nhát ở giữa là được. Cái gọi là một nhát lên thiên đường, một nhát xuống địa ngục cũng không phải trêu đùa.