Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 676
Cập nhật lúc: 2024-10-22 16:44:20
Lượt xem: 28
Tâm mắt Tống Văn Cảnh vẫn còn đang nhìn về phía cửa, anh thấp giọng nói: "Em bảo anh chọn cục đá bằng cảm giác, cục đá vừa rồi bị nhân viên ghét bỏ nằm trong cảm giác của anh."
Diệp Mạn Tinh nghe thấy thế cằm sắp rơi xuống đất: "Không thể nào!"
Tống Văn Cảnh lắc đâu: "Anh cũng không xác định, dù sao anh không hiểu mấy thứ này."
Chỉ là một loại cảm giác không nói rõ ra được, anh cũng không hiểu thứ này nên không nói nhiều nữa, tránh làm rối phán đoán của vợ.
DTV
Diệp Mạn Tinh thật sự giật mình, bởi vì cô cảm thấy cục đá lớn kia không có ngọc thạch.
Nhìn sức nặng đó, cứ cho là 1000 đồng nửa ký đi, cho dù là 500 ký cũng cần 1000000 đồng, cả triệu đấy!
Nếu đánh cuộc thua mới thật sự là táng gia bại sản. Khó trách nhân viên không cho đi vào.
"Đi thôi!"
Tống Văn Cảnh lập tức sửng sốt: "Đi đâu?"
Thà tin còn hơn không: "Đi thử vận may một chút."
Đôi máy đen láy của Tống Văn Cảnh nhìn chăm chú vào vợ mình, anh chỉ cảm thấy được vợ tin tưởng vô điều kiện như vậy, cơ thể anh cũng chìm dần trong một loại cảm giác vui thích.
Lúc hai người đi qua, Diệp Mạn Tinh còn tưởng người đàn ông kia sắp bị đuổi ra ngoài. Ai ngờ người ta mạnh mẽ dựa vào chiếc lưỡi không xương nhiều đường lắc léo, thành công lăn tảng đá lớn của mình vào rồi.
Lúc này một đống khách hàng nhìn giá cả ngọn của anh ta rồi bật cười: "1 triệu à, anh bạn này, ngọc thạch cũng không phải là nguyên thạch càng lớn càng dễ cắt ra nha."
Nhưng cả một đống người chế giễu, người đàn ông đó cũng không giận, có ai tới anh ta đêu rao hàng một phen.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-676.html.]
Chờ đến khi hai người Diệp Mạn Tinh đi qua, anh đã sáng mắt lên đứng dậy rao hàng: "Quý cô xinh đẹp này, không biết cô có tin hay không, cục nguyên thạch này của tôi là từ khu vực khai thác từng cắt ra ngọc thạch Đế Vương Lục cao cấp mang ra ngoài, cô có muốn xem thử không?"
Người đàn ông đó thật sự vô cùng biết ăn nói, khen nguyên thạch của mình giống như trên trời dưới đất có một không hai.
Diệp Mạn Tình ngoắc ngoắc lòng bàn tay của nam chính: "Anh ba, là cục này sao?"
Tống Văn Cảnh ừ một tiếng, chỉ là nhìn đến giá cả kia, cả một triệu, con ngươi anh cũng sững lại. Quá đắt rồi!
Một khi đánh cuộc thua rồi chính là mất một triệu, thời đại này một triệu, thật sự có thể khiến cho một trăm người có chục ngàn nguyên đồng loạt phá sản.
Anh bỗng nhiên nắm chặt tay: "Quá đắt, hay là vợ bỏ qua đi."
Diệp Mạn Tinh cũng đã trả giá với người đàn ông kia rồi, cuối cùng không biết cô nói thế nào, tóm lại cục nguyên thạch này là lấy giá 900 nghìn nguyên.
Cô thật sự không cảm thấy cục nguyên thạch này có thể cắt ra gì quý giá, chỉ là thử một chút cũng không sao.
Chờ vợ thật sự mua lại, Tống Văn Cảnh cũng lập tức sửng sốt, vì vậy chờ vợ hỏi cắt hay không, anh cũng không chú ý nghe đã gật đầu rồi.
Lúc này vừa vặn trong phòng đấu giá có người phụ trách cắt đá, cô để cho nhân viên mang đi cắt.
Thế nhưng chờ cắt ra một đao, không biết ai hít một hơi khí lạnh hô to: "Siêu cực phẩm, còn là Đế Vương Lục cao cấp!"
Mọi người giật mình suýt té xỉu.
Tại chỗ đã có người trực tiếp ra giá đấu giá: "Anh gì ơi, năm mươi triệu tôi mua, anh xem có bán hay không?"
Tân Lâm cũng đi tới, phía sau còn có cậu Giang, anh ta thật sự thán phục năng lực đổ thạch của đôi vợ chồng này.