Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 705

Cập nhật lúc: 2024-10-23 07:41:18
Lượt xem: 30

Cặp sinh đôi: ...?

Người đàn ông trung niên kia trông thấy “vợ” của mình ôm đứa bé kia ngã xuống nên đánh bước qua.

Ông ta tới đây không phải để dỗ dành, ông ta bước vài bước, lấy khăn tay che miệng lại, toang muốn kéo cặp sinh đôi.

Sau đó, trong tay ông ta là con d.a.o nhỏ dùng để uy hiếp: “Theo tao, không là đánh tụi mày.”

Chỉ là một cặp sinh đôi mà thôi, d.a.o trong tay ông ta thật sự muốn gặp tí m.á.u đấy.

Ai ngờ.

Một cơn gió thổi qua, quanh đâu mũi thoang thoảng một mùi hoa đào, ông ta cảm thấy có vẻ chóng mặt.

Tống Bối Bối có lực tay mạnh, xoay một cái trở mình đá trúng tay ông ta khiến con d.a.o rớt xuống khi chưa kịp tiến lên phía trước.

Râm.

Người đàn ông cứ thế ngã xuống đất, con d.a.o “phụt” một tiếng, cắm vào n.g.ự.c ông ta, người nọ mãi cho đến trước khi ngất xỉu cũng không hiểu tại sao cuối cùng con d.a.o đó lại cắm vào cơ thể mình?

Cặp sinh đôi nhìn hai người nằm trên mặt đất, vội vàng hỏi nhau: “Hiện tại phải làm sao đây?"

Tống Đoàn Đoàn lời ít ý nhiều đáp: “Đi báo công an."

Nhưng bọn chúng không tìm thấy Cục Công an ở đâu?

Cặp sinh đôi năm tay nhau, lao ra từ trong ngõ định tìm công an, ai ngờ lại đụng phải anh tư Tống.

Còn vừa “tình cờ” đụng vào n.g.ự.c anh ta nữa?

Anh tư Tống cúi đầu nhìn chiếc hộp gỗ đào trong n.g.ự.c và hai cục bột nhỏ va phải, anh ta cảm thấy hai cục bột nhỏ nom có vẻ rất quen.

Cúi đầu nhìn vào ảnh gia đình, đây không phải cháu trai, cháu gái cần tìm thì là ai nữa?

Anh tư Tống: ...?

Chỉ thấy kỳ lạ. “Tống Bối Bối, Tống Đoàn Đoàn?" Anh tư Tống vội vàng ngồi xổm xuống, chặn đường hai đứa nhóc.

Tống Đoàn Đoàn tỏ vẻ đề phòng: “Chú là ai?”

Anh tư Tống: “Chú là chú tư của mấy đứa, mấy đứa chạy từ trong khách sạn ra ngoài, cháu có biết bà nội và các cô lo gần c.h.ế.t không.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-705.html.]

Cặp sinh đôi: Ừ, tin tức chính xác đấy.

Nhưng lỡ như người nọ là kẻ xấu thì sao, hai đứa vội vàng lắc đầu: “Không biết.”

Anh tư Tống là lính mới về, tối hôm qua mới đến khách sạn, thật sự anh ta không biết cặp sinh đôi. Nhưng sao hai đứa nhóc này lại dám chạy xa đến vậy?

Anh tư Tống bất đắc dĩ: “Vậy thì cháu muốn như thế nào mới tin đây? Chú có thể phối hợp theo?" Anh ta giơ tay lên, tỏ vẻ mình rất đáng tin.

Anh ta còn đưa chiếc hộp cho cặp sinh đôi: “Đây là hộp gỗ đào của mẹ các cháu, cháu xem có thể tin hay không?"

Nước đi của anh tư Tống sai rồi, cặp sinh đôi thật sự không biết hộp gỗ đào, nhưng hoa đào kia rất quen, là vết bớt hoa đào trên người hai đứa mà? Có điều?

Cặp song sinh đã giảm một nửa nghi ngờ nhưng vẫn cảnh giác: “trừ khi chú có thể giúp chúng cháu mang hai người kia đi theo, đi báo công an."

Anh tư Tống: Hả?

Anh ta ngơ ra rồi đó.

Sau đó.

Sau đó, anh tư Tống đã bắt gặp cảnh tượng khó quên cả đời - cặp song sinh dẫn anh ta đến chỗ đôi nam nữ trung niên nằm trên đất.

Trên người còn cắm một con dao.

Anh tư Tống ngơ ngác: “Tình hình gì đây?”

Cặp song sinh: “Bọn họ dụ chúng cháu ăn kẹo, chúng cháu không chịu, thế là bọn họ tức giận mà ngã quay ra đất.”

Anh tư Tống tỏ vẻ nghi ngờ, thật sự như vậy sao?

Anh tư Tống là lính, chẳng mấy chốc đã phát hiện tình hình không ổn, bấy giờ anh ta mới ghì chặt cặp song sinh vào trong ngực: “Nhóc con, suýt nữa các cháu đã gặp chuyện rồi biết không, chú tư sẽ đưa bọn chúng đến báo công an."

DTV

Anh ta vừa nói chuyện vừa mạnh mẽ nhét hai đứa nhóc vào trong xe, sau đó lập tức tự đi báo công an.

Về phần chuyện xảy ra ở Cục Công an của cặp song sinh khiến anh tư Tống kinh ngạc, Diệp Mạn Tinh không hề biết.

Đợi đến khi Diệp Mạn Tinh biết thì cũng là lúc cô kết thúc kỳ thi đại học và về nhà, ngủ một giấc rồi mới biết.

Bốn ngày sau.

Trong căn cứ biên giới, Diệp Mạn Tình đang ngủ.

Cặp song sinh đang mở xem chiếc hộp gỗ đào mà mẹ đưa cho hai đứa, chỉ là một trong số đó mở ra có đào chi, bọn trẻ thấy không có tác dụng gì nên đã cất vào trong lại.

Loading...