Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 742
Cập nhật lúc: 2024-10-23 11:40:40
Lượt xem: 35
Có nghĩa là năm nay thành phố Vân có hai học sinh đỗ vào trường Đại học Hoa Thanh, nhưng có lẽ anh chàng kia muốn theo đuổi sự nghiệp chính trị nên đã chọn Học viện Kinh tế Thương mại.
Diệp Mạn Tinh nói không thành vấn đề, lát nữa sẽ đưa cho cô ấy một ít sách bài tập.
Người chị dâu đó thực sự vui mừng, nói rằng người khác sẽ rất hâm mộ nếu như biết cô ấy có thể sở hữu đồ vật mà người đã đạt thủ khoa trong kỳ thi đại học từng sử dụng.
Lúc này, bỗng có một giọng nói hào hứng chen vào: “Tinh Tinh ơi, cô thông minh như vậy, Bối Bối và Đoàn Đoàn cũng học rất giỏi, có đúng không?"
Bây giờ mọi người đều nhận ra, lấy vợ là phải lấy người thông minh, để sinh con thông minh, không phải nói trí thông minh là do di truyền hay sao.
Ngộ nhỡ lại sinh ra được một thủ khoa đại học thì sao? Dù sao, đời này không cố được, thì còn đời sau mà.
Diệp Mạn Tinh xấu hổ đến không biết nên cười hay nên khóc: “Bối Bối và Đoàn Đoàn còn nhỏ lắm chị dâu ơi, vẫn chưa nói được gì ạ."
Chị dâu lại hỏi tiếp: “Người nhà của cô đều học giỏi hết hả?"
Chị dâu này là cô nhỏ của Chu Giai Giai, gọi là cô nhỏ Chu, trước đây cô ấy không thân với cô lắm, nhưng từ sau khi có kết quả tuyển sinh đại học thì cô ấy cực kì niềm nở với cô.
DTV
Diệp Mạn Tinh thoáng suy nghĩ, rồi thận trọng trả lời: “Anh trai của tôi là nghiên cứu sinh, cũng là sinh viên đại học.”
“Wow!” Mắt cô nhỏ Chu sáng lên, hỏi: “Vậy cô còn anh chị em gì không?"
Diệp Mạn Tinh tự nhủ trong đâu: “Sao lại hỏi mình câu này nhỉ?"
Đôi mắt đẹp của Diệp Mạn Tinh nhìn chằm chằm cô ấy, cô gái kia dừng bước, nhìn cô đây khó hiểu. Cô nhỏ Chu liên cười nói: “Ý cô ấy là nếu nhà cô còn con gái thì giới thiệu cho mọi người.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-742.html.]
Ồ, muốn tìm đối tượng xem mắt à?
Diệp Mạn Tĩnh lắc đâu: "Không có." "Anh trai thì sao?” Cô Chu háo hức hỏi: “Cô có anh trai nào mà vẫn chưa kết hôn, còn độc thân không?"
Diệp Mạn Tình nhìn cô nhỏ Chu, suy nghĩ về câu hỏi vừa rồi của cô ấy. Thực ra cô có một người anh trai vẫn chưa kết hôn.
Anh hai của cô vẫn chưa lấy vợ, mẹ cũng đã nhiều lân thúc giục, giới thiệu anh hai cho cô ấy thì cũng được đấy, chỉ là cô không chắc liệu anh hai của mình đã có người trong lòng hay chưa? "Tôi không rõ lắm, mà sao vậy chị dâu?”
Nghe xong câu trả lời này của Diệp Mạn Tinh, cô nhỏ Chu vội vàng nói: “Là thế này, tôi hỏi là để xem chúng ta có duyên làm thông gia hay không. Chả là tôi có một cô cháu gái đã đến tuổi lập gia đình. À, nếu không thì em chồng của tôi đi, cũng ổn lắm.”
Xem ra cô ấy đã thẳng thừng bỏ qua người cháu gái của mình rồi. Diệp Mạn Tình ngớ người, cô thực sự chưa hề nghĩ tới chuyện này.
Cô suy nghĩ một chút rồi nói: “Anh hai của tôi chưa cưới vợ, nhưng mà tôi không rõ là anh hai đã có người yêu hay chưa."
Ánh mắt cô nhỏ Chu sáng lên, triệt để lờ đi câu cuối cùng của Diệp Mạn Tinh, thời buổi này ấy à, đối tượng ngon lành là phải ráo riết cướp lấy.
Cô ấy cười nói: “Không phải cô muốn tổ chức tiệc mừng sao, cô nói xem có thể tiện thể xem mắt luôn trong bữa tiệc được không? Cũng không phải là chỉ có đôi trẻ, để hai nhà chúng ta gặp nhau xem thế nào đi, như thế cũng tránh được sự khó xử cho đôi bên.”
Có điều, Diệp Mạn Tinh thực sự không thể quyết định được vấn đề này, nên cô nói sẽ gọi điện cho mẹ để bàn bạc.
Quả nhiên, cô vừa dứt lời, giọng mẹ chồng từ trên lâu vang lên: “Tinh Tinh, con nghe điện thoại đi." Diệp Mạn Tinh đi lên lâu nhận cú điện thoại vui vẻ nhất từ trước đến nay của mẹ cô, còn là lần đầu tiên bà ấy khen cô nức nở.
Diệp Mạn Tình nghĩ thầm: “Sức mạnh của việc đỗ thủ khoa trong kỳ thi tuyển sinh đại học quả thực rất lớn."
Khi nghe Diệp Mạn Tinh kể cô nhỏ Chu muốn làm mai cho anh hai, mặc dù bản thân cô không có hứng thú lắm, nhưng mẹ của cô lại rất thích, còn nói muốn đích thân sang thăm cô ấy một chuyến rồi sẽ quyết định sau.