Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 762
Cập nhật lúc: 2024-10-23 11:41:13
Lượt xem: 31
Cha Tống vừa bước vào đã nhìn thấy bức chân dung, ngạc nhiên hỏi: "Đây là ai?"
Tống Bối Bối, Tống Đoàn Đoàn đêu lắc đâu, "Không biết, là mẹ muốn tìm chú này.
Cha Tống như có điều suy nghĩ, đây là người mà mọi người nhắc đến trong lúc ăn cơm? “Con có biết tại sao mẹ lại tìm chú này không?” Cha Tống hỏi.
Tư duy logic của Tống Đoàn Đoàn tương đối mạnh, giọng điệu trẻ con bổ sung: “Ba cũng biết, là chú ấy lấy đồ của mẹ."
Đây là Tống Đoàn Đoàn suy đoán.
Cha Tống liên hiểu ra, đây là qua lại trong kinh doanh.
Ông ấy cũng biết bây giờ con dâu đang làm ăn, nhanh chóng bỏ qua chuyện này.
Ông ấy ngồi xổm xuống bế hai đứa nhỏ lên, hỏi chúng có muốn đến bệnh viện không?
Cha Tống lo lắng khi để cặp song sinh ở nhà một mình.
Hai bánh bao nếp nhỏ gật đầu, “Con muốn đến thăm mẹ, Bối Bối rất nhớ mẹ."
Ở nhà không nhìn thấy mẹ, hai cục gạo nếp rất muốn khóc, nhưng mọi người đều nói mẹ sắp sinh em trai em gái.
Chẳng bao lâu nữa cô bé sẽ có thể đón một em gái xinh đẹp về nhà nên cô bé đã tự động chịu đựng sự khó chịu này.
Mấy người lúc đi ra ngoài gặp bác gái Tống và Tống Thanh Lâm tới đón, lúc lên xe, bác gái Tống hỏi: “Bối Bối Đoàn Đoàn, bức chân dung mẹ con nhắc tới cũng ở đây à?”
Bối Bối Đoàn Đoàn gật đầu: "Con mang đến rồi, nhưng không thể đưa cho bác được." Đây là đồ của mẹ.
Bác gái Tống: Bà ấy cũng chỉ là muốn hỗ trợ mà thôi, hai đứa nhỏ này lại còn biết bảo vệ đồ vật.
Tống Thanh Lâm buồn cười không thôi, anh ta để cho hai đứa trẻ ngồi xong mới đi phía trước lái xe.
Khi xe jeep chạy một mạch đến bệnh viện thì trời đã gần tối, chưa kể nhà họ Tống cũng có chút lo lắng. Ngay cả Diệp Mạn Tình cũng mơ hồ cảm giác được bụng mình quặn lại từng cơn, cô cũng muốn bác sĩ nhanh chóng m.ổ b.ụ.n.g cho cô.
Nhưng nghĩ đến hồn vía của hai đứa nhóc kia không thích hợp, đành phải nhịn xuống.
Cô vừa đi vừa hỏi mẹ chồng, “Mẹ, ba đưa hộp gỗ đào tới chưa?"
Mẹ Tống đã ra bên ngoài nhìn nhiều lân, nghe vậy vội vàng trấn an nói: “Rất nhanh thôi, bác gái và anh hai của con đã đi đón bố con rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-762.html.]
Diệp Mạn Tinh lại đi một hồi lâu, a một tiếng, lân này cô cảm thấy cơn đau từng đợt, lần này cô thực sự sắp sinh con.
"Tinh Tinh."
Mẹ Tống đang định gọi bác sĩ.
"Mẹ, mẹ đi xem hộp gỗ đào đã đến chưa, rồi gọi cho trưởng khoa Trần." Cô dùng ngón tay nắm lấy giường, vừa lúc trán đổ mồ hôi, cửa cuối cùng cũng có tiếng xôn xao của tiếng bước chân, "Nào nào, đây rồi, em dâu hộp gỗ đào mà em muốn đây rồi.”
Lần này là Tống Thanh Lâm chạy nhanh nhất, vội vàng đem cái hộp đưa tới.
Đi theo phía sau còn có cha Tống và cặp song sinh, vừa nhìn thấy mẹ, cặp sinh đôi liên oa một tiếng: “Oa, mẹ ơi."
Nói xong định xông đến, nhưng lại bị cha Tống ôm lấy.
“Bối Bối Đoàn Đoàn, các con chờ một chút, chờ mẹ sinh em gái xong, các con lại đến tìm mẹ ha.” Cô gần như cắn môi nói những lời này.
Nói xong, cô vội vàng mở hộp gỗ đào, bảo Tân Lâm vào giúp cô.
Bùm.
Nhưng lúc Tống Thanh Lâm đưa hộp, Diệp Mạn Tinh quá đau, tay cầm không vững, hộp gỗ đào rơi xuống, bức tranh và đào chi rơi xuống.
“Đây là cái gì?"
Tống Thanh Lâm và Tân Lâm lân lượt nhặt bức tranh và đào chi lên.
Bức chân dung rơi xuống, được Tống Thanh Lâm nhặt lên, bức chân dung bị rơi ra đột nhiên lọt vào tầm mắt của Tống Thanh Lâm và bác gái Tống.
DTV
Hai người đồng loạt sửng sốt, "Anh, Thanh Nguyên?”
Bác gái Tống cầm bức chân dung, nước mắt lăn dài trên mặt, muốn hỏi ngay cháu dâu về bức chân dung này, nhưng tay bà ấy đã bị giữ chặt.
Vừa quay đầu lại, mới thấy sự nghiêm túc trên khuôn mặt uy nghiêm của chồng, “Chờ một chút, bà không thấy cháu dâu sắp sinh sao?"
Đúng vậy, Diệp Mạn Tinh quả thực sắp sinh, nhưng hiện tại cô gặp phải phiên phức rồi.
Cô vội vàng bảo Tân Lâm đóng cửa, đem ngọc thạch làm thành vài chiếc nhẫn ngọc theo phương pháp bảo quản trái cây, đồng thời yêu cầu Tân Lâm đợi cô hai phút.
Sau khi Tân Lâm đồng ý, còn bảo người đi gọi bác sĩ, còn anh ta thì canh giữ ở cửa.