Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 809
Cập nhật lúc: 2024-10-23 22:30:10
Lượt xem: 26
Bên tai đều là tiếng sấm, quanh hơi thở đều là hơi thở của người đàn ông, hình như cô đã vượt qua lôi kiếp lân thứ hai quá dễ dàng?
Ngay cả Diệp Mạn Tinh cũng cảm nhận được môi mình có thể đã bị người đàn ông hôn sưng lên, lôi kiếp trên không trung vẫn còn ba đợt.
Người đàn ông này. Một mình đi xuống rồi cố chấp chịu đựng nhiều cơn sấm như vậy.
“Anh ba.”
Nhận ra người đàn ông không còn phản ứng nào, lúc này cô mới sờ vào phía sau lưng người đàn ông thì thấy toàn là máu, cô lại nhẹ nhàng đẩy một cái, người đàn ông trực tiếp ngã xuống “uych" một tiếng.
Đầu óc Diệp Mạn Tinh đã bị dọa ngây người:
“Anh ba."
“Hẳn là anh ta đã sớm hôn mê, dùng ý chí chống cự.”
Giọng nói của Tân Lâm đột nhiên vang lên từ phía sau, Diệp Mạn Tinh chỉ cảm thấy mũi mình có chút chua xót.
Diệp Mạn Tinh:? Người này không muốn sống nữa sao?
DTV
Ầm ầm ầm.
Vẫn còn có ba đợt cuối cùng nữa, cô mới vừa đẩy Tân Lâm ra, chuẩn bị tự mình gánh lấy, kết quả là cả cô và nam chính đều cùng được người đó bảo vệ.
Ầm ầm ầm.
Ba tiếng sấm vang lên, kèm theo tia chớp giáng xuống, trực tiếp khiến cho cơ thể anh ta m.á.u thịt lẫn lộn, sau đó Tân Lâm cũng hôn mê bất tỉnh.
Diệp Mạn Tinh:
“Tân Lâm?”
Người này là tên ngốc sao? Thậm chí cô có hơi muốn khóc, kêu lên một tiếng anh ba và Tân Lâm, sau đó sờ vào mũi họ và cảm nhận được hơi thở của cả hai.
Diệp Mạn Tinh thở phào nhẹ nhõm một hơi thật dài.
Khi sấm chớp tiêu tan đi hết và bầu trời đã có ánh sáng toả xuống, cô sờ lên khóe mắt có nước mắt rơi xuống, trong miệng thầm kêu một tiếng:
“Hai tên ngốc này”
Cô mang hai người vào không gian, tự mình sử dụng nước trong linh tuyền ngâm lấy hai người để chữa thương cho bọn họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-809.html.]
Khi ánh sáng trắng đục chiếu xuống, Diệp Mạn Tinh nhận thấy cơ thể mình lại có sự thay đổi.
Cô cầm gương ra, dùng ánh trăng để nhìn chính mình trong gương, cô phát hiện dường như bản thân đã đẹp hơn một chút, hoặc nói cách khác là đã gần giống với bản thể hơn.
Khi cô chạm vào da, cảm giác vô cùng mịn màng, trắng nuột mơn mởn, làn da này mềm mại đến độ có thể véo ra nước.
Đợi gần một đêm, đến rạng sáng, Diệp Mạn Tinh cuối cùng cũng nghe được tiếng động trong không gian.
Khi bước vào không gian, cô nhận thấy nó đã mở ra rất nhiều khu vực, cũng có thể nhìn thấy bóng dáng mơ hồ của khu trung tâm Khu trung tâm là nơi linh khí trong toàn không gian nồng đậm nhất, cô mới vừa đi vào, linh khí ở mặt tiền đã ùa đến nuôi dưỡng toàn bộ cơ thể cô, cực kỳ thoải mái.
Diện tích cô trồng ở đây đã mở rộng, linh khí cũng nồng đậm đến nỗi khiến cô ngạc nhiên cảm thán. Chỉ là Lúc cô muốn đi vào khu trung tâm thì bị đẩy trở lại ngay lập tức.
Diệp Mạn Tinh: ?
Toàn bộ khu trung tâm bị bao phủ bởi sương mù dày đặc, hoàn toàn không thể vào được.
Diệp Mạn Tinh thử trận pháp rất nhiều lân ở xung quanh khu trung tâm nhưng đều hoàn toàn không vào được:
“Kỳ lạ thật đấy, tại sao khu trung tâm mở ra mà mình không vào được?”
Tại sao lại như vậy? Cô vẫn luôn cho rằng có thể gỗ đào ở khu trung tâm, hiện tại tất cả đều là sương mù mênh mông, trước mắt cũng không biết xảy ra vấn đề ở chỗ nào.
“Chị dâu.”
Diệp Mạn Tinh còn chưa kịp nhìn dung mạo sau khi nâng cấp của mình thì chợt nghe thấy bên ngoài có người kêu.
Cô chỉ kịp đi qua kiểm tra nam chính và Tân Lâm một chút, lại phát hiện quả nhiên tính cảnh giác của nam chính rất cao, thế mà lại lập tức mở to mắt.
Diệp Mạn Tình: ?
Cảm giác biến thái này. Diệp Mạn Tinh nhanh chóng đưa hai người ra khỏi không gian, thành thục mà chui vào vòng tay người đàn ông, sau đó cô nghe thấy tiếng kêu:
“Vợ ơi.”
Vóc dáng này của người đàn ông thật sự tốt a.
Về phần Tân Lâm, đến giờ Diệp Mạn Tinh vẫn không rõ Tân Lâm đã làm thế nào để ngăn cản lôi kiếp cho cô, tuy rằng anh ta có tinh huyết hoa đào của cô, nhưng tận ba đợt sét lận đó.
“Chị dâu.”
"Anh."
Vào thời điểm quan trọng, cậu Giang và Cố Nguyên luôn có mặt.