Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 839
Cập nhật lúc: 2024-10-24 10:24:33
Lượt xem: 27
Cố Nguyên đứng bên tiếp lời:
“Anh hai Triệu mất tích rồi.”
Tấm giấy vẽ trong tay Tống Văn Cảnh suýt nữa hỏng. Lúc này, bọn họ đang ở ngay đại sảnh tầng hai, trong phòng còn có hai cái đầu nhỏ thò ra nghe chuyện.
Tống Văn Cảnh dứt khoát đóng cửa, bảo hai đứa nhóc đi vào trong nhà, mấy chuyện này không được để con nít nghe nhiều.
Đợi đến khi bọn trẻ không nghe được, anh mới hỏi:
“Sao có thế? Không phải có Triệu Lăng ở đó à?”
“Triệu Lăng ở đó cũng không thấy đâu.”
Lúc nói chuyện, Cố Nguyên còn đưa một tấm bản đồ in sang:
“Có điều trước khi bọn họ mất tích, có truyền tấm bản đồ cuối cùng tới.”
Tống Văn Cảnh lấy xem, cặp mắt xinh đẹp gần như cứng lại.
"Chú tư nói sao?"
Cố Nguyên nói:
“Đội trưởng bảo chúng tôi qua đây một chuyến.”
Tống Văn Cảnh gật đầu, bảo hai người chờ mình ở đại sảnh, còn anh vào nhà lấy ít đồ.
Trong phòng, Diệp Mạn Tình vừa thức dậy từ giấc ngủ trưa, cô lập tức phát hiện người kia trở về, bóng hình cao lớn rất uy nghiêm đứng trước mặt.
Tống Văn Cảnh xin lỗi:
“Vợ à, anh không thể mừng sinh nhật con mình với em rồi.”
Diệp Mạn Tỉnh ngạc nhiên:
“Gấp thế hả?"
Tống Văn Cảnh ừm một tiếng:
“Anh sẽ bố trí vệ sĩ cho em và con, trong khoảng thời gian này đi đừng ra ngoài một mình."
Cốc cốc cốc.
Tiểu Cao lại tới gõ cửa:
DTV
“Lữ đoàn trưởng Tống."
Tống Văn Cảnh hôn chụt vợ một cái:
“Vợ, đợi anh về.”
Diệp Mạn Tinh ừm một tiếng, còn nhắc anh nhớ chú ý an toàn, có điều cô không ngờ rằng lần gặp sau của hai người sẽ long trời lở đất như thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-839.html.]
Ở bên này, Tống Văn Cảnh và bọn Cố Nguyên đi tìm đội trưởng tiểu đội điều tra đặc biệt, chú tư Tống.
Tống Văn Cảnh báo rằng anh muốn đi thâm nhập vào nội bộ của đối phương để điều tra, bảo chú tư đưa hết tin tức đang có nói cho anh biết.
Cũng vì chuyện này mà cuộc nói chuyện lâm vào cục diện bế tắc, nhà họ Tống mới thằng cả Tống Thanh Lâm, lại thêm thằng ba Tống Thanh Vân.
Hiện giờ, Tống Văn Cảnh chính là Định Hải Thân Châm mà nhà họ Tống bồi dưỡng ở hệ thế này, sao chú tư Tống dám cho cháu trai mạo hiểm như vậy.
Tống Văn Cảnh đáp:
“Chú tư, đối phương dám ngang nhiên cướp người rồi, cháu cảm thấy đối phương không hề kiêng dè pháp luật hay nhà họ Tống nữa đâu.”
Nếu là người có đầu óc thông minh, chắc chắn sẽ không ngang nhiên đối đầu với nhà họ Tống.
Bây giờ, nếu không nghiêm trị phía sau thì vẫn sẽ còn nhiều thế lực đen tối tồn tại, chúng đều là sự tồn tại khách quan, chính Tống Văn Cảnh cũng là một người lính nên anh đã gặp không ít.
Càng là thế, anh càng lo lắng những chuyện sắp xảy đến. Chú tư Tống không nói gì, im lặng chính là từ chối, trong phòng lại đi vào cục diện bế tắc.
Cốc cốc cốc.
Bỗng nhiên, bên ngoài vang lên tiếng đập cửa, chú tư Tống không nói gì, cô hai Tống mặc bộ quân phục xanh lá với mái tóc ngắn bước vào.
Cô hai Tống nói:
“Chú tư.”
Chú tư Tống nhăn mặt:
“Bây giờ mọi người đang bàn việc chính, cháu ra ngoài trước đi.”
Cô hai Tống nhìn người trong căn phòng, phớt lờ giọng điệu của chú tư, chỉ nói:
“Chú tư, cháu cần nói vài lời."
“Cháu nghe bảo Bối Bối và Đoàn Đoàn suýt nữa gặp bất trắc nên chợt nhớ tới một chuyện, nói xong cháu sẽ ra ngoài ngay."
Cô hai Tống nhìn người trong phòng, không nhiều lời, nói thẳng:
“Lúc gia đình anh ba được nhận về, có người đến xúi giục cháu, bảo cháu không được nhà họ Tống công nhận, bảo cháu đưa Bối Bối và Đoàn Đoàn cho chúng, như vậy sẽ giúp cháu đạt được mục đích.”
Tất cả mọi người trong phòng nghe xong mà ngơ luôn.
Chú tư Tống hỏi:
“Vậy sau đó thì sao?"
Cô hai Tống đáp:
“Sau đó, người nọ cho cháu một dãy số, cháu xé rồi vứt đi, tiếp theo là đi làm lính rồi.”
Cô ấy nói rất nhẹ nhàng, không hề biết rằng mình đã ném một quả b.o.m cho những người trong phòng. Chú tư Tống hỏi cô ấy còn nhớ dãy số kia không?
Thời gian quá lâu, cô hai Tống cố gắng nhớ lại nhưng vẫn không nhớ chính xác, đưa đại khái vài dãy số tương tự như thế, hiện tại chỉ có thể đi thử từng cái một.
Thật ra, lúc ấy là do cô ấy cương ngạnh nên mới vứt luôn.