Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 898

Cập nhật lúc: 2024-10-24 18:33:07
Lượt xem: 39

Cũng không biết câu nào làm cho Tống Văn Cảnh vui vẻ, anh nhìn thoáng qua thím Trần nói: “Tôi sẽ tăng lương cho thím, năm mới con trai nhà thím muốn tham gia quân ngũ, có thể mang đến nhà xem thể chất trước."

Lúc mới đâu thím Trần đều bị cái bánh này đập cho choáng váng, tiếp theo là mừng như điên: "Cám ơn cậu chủ."

Trước kia lữ đoàn trưởng Tống không ở nhà, mỗi lân trở về ngoại trừ cùng mợ chủ cười thì thời gian còn lại cũng không cười. Bà ấy không ngờ rằng lữ đoàn trưởng Tống dễ nói chuyện như vậy, thật sự chỉ cần khen mợ chủ vài câu, nói mợ chủ thương cậu chủ đến nhường nào là có thể vui vẻ..

Thím Trần dường như đột nhiên bắt được bí quyết nào đó để hòa hợp.

Cốc cốc cốc.

Chẳng mấy chốc, Tiểu Cao ở bên ngoài đưa cánh gà và vịt tới, đến khi mùi thơm từ bếp truyền ra. Thím Trân mới thán phục thì ra tay nghề của cậu chủ tốt như vậy.

Mà trên lâu, Diệp Mạn Tinh ghé vào sô pha còn nghe Bối Bối và Đoàn Đoàn lên án cô, thậm chí Tiểu Bình An và Tiểu Hoan Hỉ ở bên cạnh còn châm đâu vào lửa.

Bây giờ mọi chuyện đều đã giải quyết gần như đã ổn định rồi, Diệp Mạn Tình cảm thấy cuộc sống mỗi ngày đều rất đẹp. Cô chỉ nghe mấy đứa con cưng đang nói chuyện với mình.

Trong điện thoại còn truyền đến giọng nói của Tống Bối Bối: "Mẹ ơi, mẹ nói con ăn mặc giống con trai thì sao chứ, bọn họ còn dám chê cười con kìa.”

Diệp Mạn Tinh ừ một tiếng, sau đó hỏi: "Rồi sao nữa?”

Tống Bối Bối giọng trẻ con vô cùng tự tin mà truyền đến: "Thì con nói con thích, rồi khi về con nhờ bà nội may bộ vest nhỏ của Đoàn Đoàn và Bình An, sau đó con còn để cho bà nội cắt b.í.m tóc của con đi. Bà nội còn ôm con tức phát khóc nữa.”

DTV

Diệp Mạn Tinh "A" một tiếng, cô bị kích thích, sao con gái sao lại cắt mái tóc chiêm chiếp đó chứ? Tống Bối Bối nói: "Mẹ, mẹ có đang nghe không vậy?”

Diệp Mạn Tinh “ừ” một tiếng, cô tỏ vẻ mình không sao, đợi lát nữa người nào đó nghe được con gái của mình cạo sạch tóc sợ là tức đến hộc máu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-898.html.]

Diệp Mạn Tinh phối hợp hỏi: “Sau đó thì sao?"

Tống Bối Bối đương nhiên nói: "Sau đó con mặc bộ vest nhỏ của Đoàn Đoàn, thay giày da và cà vạt nhỏ, mang cái đầu đinh của con đến trước mặt bọn họ lắc lư. Hừ, không phải là ông nội bọn họ là thị trưởng sao, ông nội con cũng vậy mà. Còn dám coi thường người khác.”

“Con muốn làm cho bọn họ tức giận, bản thân con thích ăn mặc như thế nào con vui vẻ là được. Bọn họ không tôn trọng người khác con càng muốn bọn họ mất hứng, hừ."

Diệp Mạn Tinh: "???"

Giờ phút này cô không biết nên vui mừng vì con gái mình tự tin, hay là nên đau lòng cho nam chính một giây. Anh một lòng muốn nuôi cái áo bông nhỏ mềm mại này nhưng bây giờ lại phát triển ngược lại, đây thật sự không biết là giày vò ai.

Có điều cô vẫn khen con gái một chút, mới nói: "Bối Bối à, mẹ hi vọng hành vi cắt tóc này của con là bởi vì bản thân con thấy vui, mà không phải cố ý chọc giận người khác nha."

Tống Bối Bối nói: "Con biết mà mẹ, con thích tóc ngắn mà. Hai năm nữa con sẽ đi trường học bộ đội, mười ba tuổi con sẽ nhập ngũ, b.í.m tóc này dài quá, không tiện đâu."

Diệp Mạn Tinh: "???"

Ngược lại Tiểu Hoan Hỉ bỗng nhiên cướp điện thoại, phát biểu ý kiến với mẹ: "Mẹ ơi, con không cắt b.í.m tóc đâu. Sau này con muốn đi làm ngôi sao á mẹ."

"Quao, Tiểu Hoan Hỉ muốn làm ngôi sao à, vậy bây giờ con phải ăn nhiều cơm, vận động nhiều mới được nha.”

Tống Hoan Hoan còn tưởng rằng mẹ ruột muốn phản đối, không ngờ rằng mẹ ruột ấy thế mà còn ủng hộ cô bé. Cô bé rất vui vẻ, lại mềm nhũn nói nhớ cha mẹ, bảo các em nhanh chóng đi đón cha mẹ.

Diệp Mạn Tỉnh đồng ý, để Đoàn Đoàn nói chuyện một lát, còn ngạc nhiên nói: "Hôm nay Bình Bình hình như rất yên tĩnh nhỉ."

Tống Đoàn Đoàn nói: "Mục tiêu bây giờ của em ấy đã hoàn thành trước thời hạn, còn có chút không chân thật."

“Mục tiêu gì?" Cậu bé chỉ là một đứa trẻ, đã hoàn thành mục tiêu gì cơ chứ?

Loading...