Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 905
Cập nhật lúc: 2024-10-24 18:33:18
Lượt xem: 38
Diệp Mạn Tinh ngẩng đầu nhìn anh: “Bọn họ muốn đi chụp ảnh tốt nghiệp, anh thế này có thể chụp không?"
Tài xế mới vừa đi tới định nói lãnh đạo không tiện chụp ảnh ở bên ngoài thì nghe thấy lãnh đạo nói: “Đi thôi."
Tài xế: ?
“Lãnh đạo, thế bây giờ tôi đi đậu xe nhé?"
Tống Văn Cảnh nhìn qua anh ta rồi nói: “Vợ ơi, đây là tài xế của anh.”
Anh nói xong thì bảo anh ta: “Tiểu Chu, đâu là người nhà tôi, Diệp Mạn Tinh.”
Tài xế: Người nhà! Lãnh đạo kết hôn rồi thật sao?
Tài xế đi vào xem thì bị gương mặt của người nhà lãnh đạo tấn công dữ dội, trong lòng thán phục vợ lãnh đạo đẹp quá, miệng lại nhanh nhảu gọi: “Chào chị dâu!"
Diệp Mạn Tình: ?
Cô cứ cảm thấy ánh mắt tài xế trông như đang phát sáng thế nhỉ?
Đại học Hoa Thanh rất náo nhiệt, nhưng hôm nay người đàn ông lại mặc bộ đồ quá thu hút.
Lúc qua chụp ảnh chung, Diệp Mạn Tinh còn lén nhéo eo người đàn ông: “Anh ba, thân phận này của anh không ảnh hưởng gì chứ? Em thấy Tiểu Chu cứ lén nhìn em."
Cô là hoa đào tinh vốn đã nhạy cảm, lại thêm ánh mắt như có như không cứ b.ắ.n tới, cô chẳng hiểu nổi.
“Vẫn ổn.” Tống Văn Cảnh nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, nhỏ giọng nói bên tai cô: “Anh chụp với vợ mình mấy bức thôi mà có gì đâu.”
“Ảnh chụp chung không bị lan truyền ra ngoài là được. Diệp Mạn Tinh ở một tiếng, nhưng cô vẫn rất ngạc nhiên khi người đàn ông tới đây ngày hôm nay, cô hỏi: “Tối hôm qua gọi điện anh còn bảo không tới được cơ mà?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-905.html.]
Người đàn ông bỗng cúi đầu dán sát vào tai cô nói: “Lễ tốt nghiệp của vợ, dù thế nào cũng phải tới.” Anh không nói anh xuất phát từ hôm qua rồi, chỉ vì muốn cho cô niềm vui bất ngờ. Lần này hai người lại ở xa nhau, bây giờ vợ tốt nghiệp, cuối cùng cô cũng có thể theo anh vào quân đoàn rồi. Đương nhiên anh muốn lo cho cuộc sống của cô thật tốt.
“Tinh Tinh, chúng ta chụp một tấm thôi là được.” Vương Tinh sùng bái quân nhân nhất, cô ấy không biết người yêu của bạn cùng phòng cấp bậc cao bao nhiêu, nhưng thấy cảnh vệ đi cùng cũng rất có khí thế, nhìn thôi cũng thấy sợ rồi.
Lúc gần tới học viện, dọc con đường ấy cũng thu hút không ít ánh mắt. Diệp Mạn Tinh gật đầu rồi gọi người chụp hình tới để chụp ảnh phòng ngủ của bọn họ.
Sau khi chụp ảnh chung xong, Diệp Mạn Tình đang định tạm biệt các bạn học rồi về nhà nhưng khi vừa quay người lại thì đã thấy Đào Gia dẫn cặp song sinh tới đây. Đào Gia: “Bạn học Diệp, chụp cùng một tấm ảnh chứ.”
Diệp Mạn Tinh: ?
Cô cẩn thận liếc mắt nhìn người đàn ông, thấy vẻ mặt của hắn vẫn bình thường đi qua bế Hoan Hoan: “Các con đi cùng với ai?"
Tống Hoan Hoan chỉ vào mấy người Tân Lâm, và Tống Văn Thư, Cố Nguyên cũng đang cầm hoa trong tay: “Mẹ ơi, còn có các chú ấy ạ."
Diệp Mạn Tinh cảm thấy rất bất ngờ: “Sao các anh lại tới đây?"
Tống Văn Thư cười hì hì tiến lên nắm c.h.ặ.t t.a.y cô: “Chị dâu, hôm nay là lễ tốt nghiệp của chị, còn là lễ tốt nghiệp của đại học Hoa Thanh, chúng em đương nhiên phải tới thăm chị rồi. Chị dâu có thể chụp cùng chúng em hai tấm ảnh được không?
Đương nhiên không thành vấn đề.
DTV
Diệp Mạn Tinh vừa chụp hình với cặp song sinh, Tân Lâm và em chồng xong thì bọn cùng phòng Chu Tư Điềm đã lập tức tới bảo cô rằng giáo viên gọi cô.”
Hôm nay là ngày Diệp Mạn Tinh tốt nghiệp, cô còn muốn trở về đoàn tụ với người nhà, ai ngờ chủ nhiệm của học viện lại gọi cô?
Khi cô vừa tới văn phòng của học viện, chủ nhiệm đã lập tức nghiêm túc nói với cô: “Thanh Thanh, thành tích của em rất tốt, bên trường học có ý muốn đưa em đi du học, sau đó trở về trường dạy. Em thấy thế nào?"
Diệp Mạn Tinh còn chưa kịp lên tiếng, cốc cốc cốc, có người có cửa, sau đó thì vang lên tiếng của một giảng viên khác: “Chủ nhiệm Thẩm, phó hiệu trưởng gọi anh.”
Chủ nhiệm Thẩm để Diệp Mạn Tinh ở lại khoa kỹ thuật sinh học của trường, ai ngờ vừa ra ngoài một tiếc, chỉ chốc lát sau đã trở về, phía sau anh ta còn có chủ nhiệm của học viện và phó hiệu trưởng cũng tới.
Diệp Mạn Tình còn nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc của ngoài cửa, cô kinh ngạc không hiểu tại sao người đàn ông này lại đi vào cùng với mấy chủ nhiệm của trường học.