Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 222 - Không Thích Con Chuột
Cập nhật lúc: 2024-04-18 18:58:09
Lượt xem: 2,590
“Con nhất định phải khuyên nhủ em trai con nhé, nếu con bận thì có thể nhờ một người đi thăm nó, nó viết thư về nhà, cũng chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu, con đến đó xem hiện tại nó sinh hoạt thế nào? Cái thôn kia được không, nếu là không được thì……”
“Con mua chút thực phẩm dinh dưỡng mang đến cho nó.”
……
Khương Lôi Ngạn ở trong điện thoại “vâng vâng vâng”, treo điện thoại, liền coi như không nghe thấy, anh ta chiếu cố cái rắm.
Hiện tại anh ta ở quân khu bên này mỗi ngày mệt nhọc cực kỳ, hận không thể một ngày 24 giờ biến thành 48 giờ dùng.
Mẹ già gọi một cuộc điện thoại đến đây, cũng không quan tâm anh ta ở bên này có mệt hay không có khổ hay không, còn bảo anh ta xin nghỉ đi chiếu cố Khương Yến Đường.
Không có khả năng!
Ban đầu, Khương Lôi Ngạn chỉ tính toán đáp lời qua loa cho xong, trước mắt cứ coi thành gió thoảng bên tai, chờ mẹ bên kia bắt đầu oanh tạc thì tính sau, lúc ấy anh ta mới đi nhờ người, đi coi một chút đứa em trai nhỏ họ Khương quý giá kia của mình.
Mà hiện tại ra chuyện như vậy, xem ra anh ta phải đi gặp người này rồi.
Nếu Khương Yến Đường thật sự không phải em trai ruột của anh ta, phỏng chừng trong nhà khổ sở nhất chính là bà mẹ Tạ Nhã Tri, nhiều năm như vậy, bà vẫn luôn thiên vị đứa con trai nhỏ này, tâm tâm niệm niệm thương nhớ đều là hắn.
Nhưng hắn lại không phải con trai ruột của bà.
Khương Lôi Ngạn cười nhạo một tiếng.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Có lẽ mẹ liền không thích những đứa con chân chính của nhà họ Khương.
*
Khương Lập Dân về tới trong nhà, trong lòng ông có chuyện, hỏi cũng không hé răng, vợ là Tạ Nhã Tri lúc này nhìn lên thấy ông, lại hứng thú bừng bừng mà đón, “Lão Khương, ông đã trở lại.”
“Cháu chào bác.” Một người cô gái tuổi trẻ lễ phép kêu ông.
Hóa ra trong nhà còn có một người khách, cô gái này gọi là Mạc Huyên Nghi, là cháu họ gái lão Trương trong viện, ở trong thành làm giáo viên, sau khi tới nhà họ Khương làm khách , cùng Tạ Nhã Tri rất là hợp ý, bởi vậy thường xuyên tới cửa chào hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-222-khong-thich-con-chuot.html.]
Đương nhiên, cũng có thể là ý của Tuý Ông không phải ở rượu, cô gái này để ý tới đứa con trai Khương Yến Đường kia của ông ta.
Hai người này thường xuyên nói về hắn, lúc này đây hẳn là cũng không ngoại lệ.
Mạc Huyên Nghi muốn làm con dâu của ông, lòng Tư Mã Chiêu, người qua đường đều biết, tuy rằng Tạ Nhã Tri vẫn duy trì mối quan hệ tốt đẹp với cô ta nhưng không có biểu lộ ra ý tứ muốn cho cô ta lấy con trai mình.
Tạ Nhã Tri đối với đối tượng là già trẻ đều tương đối coi trọng, vậy nên càng coi trọng việc cưới vợ cho con trai, phỏng chừng bà không có coi trọng Mạc Huyên Nghi.
Nhưng là con gái nhà người ta tới cửa, cũng không có khả năng đuổi cô ta ra đi, tâm sự, nói chuyện về đứa con trai nhỏ kia, hai người cùng nhớ một người đàn ông, luôn có không ít đề tài chung.
sau khi Mạc Huyên Nghi vừa thấy Khương Lập Dân trở về, không bao lâu, liền đứng dậy từ biệt, cũng không cần đưa tiễn, chính mình đóng cửa đi ra ngoài, cô ta đã rất quen thuộc đối đại viện bên này .
Khương Lập Dân nghe thấy được động tĩnh cô ta rời đi , quả nhiên, cái cô gái họ Mạc này rời đi không vài phút, vợ ông là Tạ Nhã Tri liền tới tìm ông để nói chuyện.
“Lão Khương, chừng nào thì ông mới hỗ trợ gọi Yến Đường trở về.”
“Lúc trước liền không nên để nó xuống nông thôn, hiện tại khen ngược, rời nhà xa như vậy, kêu lão nhị đi xem, thằng bé lão nhị này cũng lười thật, nửa ngày cũng không có hành động.”
Khương Lập Dân nâng nâng lông mày: “Lão nhị ở bên kia đang rất bận.”
“Nó có bận như nào thì vẫn không quan trọng bằng em trai ruột của nó sao?”
“Nông thôn có thứ tốt ư? Cái gì đều không có, mỗi ngày còn phải làm việc nhà nông, đôi tay kia của nó là để đọc sách viết chữ, sao có thể đi làm việc nhà nông? Này không phải là g.i.ế.c gà dùng d.a.o mổ trâu hay sao.”
“Người làm cha như ông, không suy nghĩ vì nó một chút nào, lúc trước nên cầu tình với ông nội nó…. nó không muốn đi bộ đội, vậy thì không đi thôi.”
“Lông mày Khương Lập Dân hơi nâng lên, giọng nói mang theo chút khàn khàn không nhanh không chậm mà lên tiếng bảo: “Người trẻ tuổi đi rèn luyện một chút cũng khá tốt.”
“A? Rèn luyện?” Tạ Nhã Trí cười lạnh một tiếng, “Ông không lo lắng con trai chúng ta gặp phải chuyện gì sao?”
“Tôi vừa nghe có người nói, có một số nam thanh niên trí thức trẻ tuổi về nông thôn, tìm một người vợ ở nông thôn sau đó kết hôn luôn.”
“Lỡ như Yến Đường nhà chúng ta cũng không cẩn thận thích phải một cô gái ở nông thôn, ông nói chúng ta nên làm sao bây giờ?”
Khương Lập Dân: “Nó thích thì thích thôi.”