Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 236 - Tìm Tới Cửa
Cập nhật lúc: 2024-04-18 19:03:04
Lượt xem: 2,088
“Anh là tới tìm Minh Đồ sao?”
Khương Yến Đường lắc lắc đầu, “Tôi là tới tìm cô.”
“Anh tìm tôi có chuyện gì?” Tô Hiểu Mạn đứng dậy, vỗ bùn đất trên tay, đối diện với Khương Yến Đường.
Hiện tại cô cũng không quá muốn gặp Khương Yến Đường, bởi vì mỗi người trong thôn đều nói Khương Yến Đường lớn lên rất giống với Tạ lão nhị, mà Tạ lão nhị kia …… Bị cô bắt gặp rất nhiều lần hắn ta hám sắc mà nhìn chằm chằm cô.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Hiện tại nhìn thấy Khương Yến Đường, khiến cô cảm thấy không được khoẻ.
“Cô lựa chọn Tạ Minh Đồ, chính là bởi vì cái này đi.”
“Cái gì?” Tô Hiểu Mạn còn cho là Khương Yến Đường muốn nói lời nói gì với cô, lại chỉ nghe hắn nói nói một câu mà cô không thể hiểu được.
Cô lựa chọn Tạ Minh Đồ, là bởi vì cái gì?
“Bởi vì cô biết, cậu ta mới là con cái nhà họ Khương, cho nên cô mới thanh thản ổn định gả cho cậu ta, lựa chọn tiếp tục sinh hoạt với cậu ta, về sau có thể mang cô đi vào trong thành.”
Tô Hiểu Mạn bị tức tới buồn cười, tên Khương Yến Đường trước mắt này hẳn là có tật xấu đi, đây là ở trong tối ngoài sáng nói cô là người chê nghèo yêu già, sở dĩ thích Tạ Minh Đồ, là bởi vì anh mới là con cháu cán bộ chân chính.
“Tôi nghĩ là anh đang hiểu lầm cái gì, tôi thích Tạ Minh Đồ đều không có quan hệ với việc anh ấy là con cái nhà ai, tôi chỉ thích anh ấy mà thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-236-tim-toi-cua.html.]
Nói cô là bởi vì Tạ Minh Đồ là con cháu đại viện mới coi trọng anh, còn không phải là một cái thân thế thôi sao, ai so với ai khác cao quý hơn chứ, cho dù Tạ Minh Đồ chỉ là con cháu của gia đình nhà nông bình thường, lấy năng lực của anh ấy thì tiền đồ tương lai cũng không thể bị hạn chế được.
Càng miễn bàn tới việc Tô Hiểu Mạn cô vẫn là một người xuyên đến thập niên 70, cô muốn phú quý chẳng lẽ còn phải dựa vào đàn ông? Dựa vào đàn ông còn không bằng dựa vào chính mình, chiếm trước tiên cơ, mua nhà ở, mua cổ phiếu làm internet, về sau cô lại ưu sầu vì không có tiền ư.
Càng miễn bàn tới việc Tô Hiểu Mạn còn có một tay tài nghệ thêu hàng Tô Châu, tuy rằng cô luôn là ảo não nói Tạ Minh Đồ là một thiên tài, mà ở phương diện hàng thêu Tô Châu thì chính bản thân cô cũng rất có tài, cũng thuộc về loại thiên tài kia, chỉ là hiện tại cô không dám để bại lộ ra mà thôi.
Không những thế Tô Hiểu Mạn tình nguyện để Tạ Minh Đồ là con cháu trong gia đình nhà nông bình thường, sau khi tách ra sẽ không xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Lấy cái đầu kia của Tạ Minh Đồ, thế nào về sau cũng có thể trở thành Đại Ngưu một phương, anh là người cầu phải dựa gia thế mới sống được sao?
“Nếu cậu ta không phải con cháu chân chính nhà họ Khương, cô vẫn sẽ thích cậu ta hay sao?” Khương Yến Đường ngu dốt mở miệng.
“Đương nhiên.” Tô Hiểu Mạn trả lời vô cùng quyết đoán, giây tiếp theo, cô vô tình chỉ ra: “Người cần dựa gia thế là anh mới đúng, Khương Yến Đường.”
Thật ra Tô Hiểu Mạn rất khinh thường người gọi là nam chính trước mắt này, chính bản thân cô cũng là một thiên chi kiêu nữ, nếu năm đó cô không có bị ôm sai mang đi, từ nhỏ đi theo mẹ ruột của mình luyện múa, cô đã sớm là ngôi sao lộng lẫy giới vũ đạo, bởi thiên phú vũ đạo của cô có thể cao hơn nhiều so với mẹ ruột, khi còn nhỏ có rất nhiều thầy nổi danh muốn thu cô làm học trò, chỉ là bị bà nội Tô ghét bỏ nói không thể xuất đầu lộ diện mà bị bắt từ bỏ, bằng không cô đã sớm……
Cô gái Tiết Chân Chân kia, tay chân đều không phối hợp, lại chiếm đi tài nguyên của cô. Đến nỗi cái gì chó má hào môn nhà họ Tô, chính là nhà giam chèn ép thiên phú của cô, không nói vũ đạo, ở mặt thêu thùa cô cũng là một kỳ tài, nhưng vẫn bị bắt làm một vật trang trí đại tiểu thư.
Ai cần cái nơi mà bắt phải thuộc hơn một ngàn điều quy củ, tiền lại không có bao nhiêu như hào môn, bằng năng lực bản thân cô là có thể kiếm nhiều tiền như vậy .
Trước kia Tô Hiểu Mạn là nghẹn một hơi không phát tiết ra, nhưng mà dưới đáy lòng cô rất chán ghét mấy người chiếm hầm cầu không ị phân!