Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 451 - Xem Náo Nhiệt

Cập nhật lúc: 2024-04-19 22:23:02
Lượt xem: 1,247

Tạ Minh Đồ và Tô Hiểu Mạn thấy thế ở một bên xem diễn.

Mới đầu Khương Ninh Phong cho rằng mình phải mất thời gian rất lâu, mới có thể khiến cho Quan Chấn Nhạc đi cùng anh ta, nhưng mà Quan Chấn Nhạc vô cùng đơn giản đã đồng ý rồi.

Quan Chấn Nhạc muốn đi theo để xem náo nhiệt.

“Cháu không cho chú thấy ảnh chụp, chú còn không thể đi xem người thật sao?”

*

Tới ngày hẹn nhau gặp mặt hôm đó, Khương Ninh Phong sáng sớm tinh mơ đã dậy, vì che giấu cảm xúc khẩn trương kia của mình, anh ta còn đứng ở trong sân chăn gà, bên cạnh là âm thanh vịt nhỏ gà nhỏ đang mổ lá rau cải.

Tạ Minh Đồ ở bên cạnh giám sát anh ta, sợ anh ta làm thương tổn đến gà của Mạn Mạn nhà mình.

—— dù sao thì anh trai cũng không thể quan trọng bằng gà nhà mình được.

Đám gà con này đã dần dần bắt đầu lộ rõ giới tính, bên trong có sáu con gà mái nhỏ, cũng chính là gà mái, sau này sẽ đẻ trứng, nên phải chăm sóc thật tốt.

Khương Ninh Phong: “……”

Gà trong nhà chẳng lẽ còn quan trọng hơn so với anh trai ruột sao?

Khương Ninh Phong cho ăn từ lúc nắng sớm mờ mờ đến khi mặt trời lên cao, Quan Chấn Nhạc- người dưỡng lão đi ra ngoài tản bộ lung tung một vòng cũng đã trở lại, chậm rì rì đun một chút nước ấm tắm, ngồi ở trước bàn cơm uống chén cháo làm ấm dạ dày.

Còn mời anh ta lại đây cùng nhau ăn: “Có muốn ăn một chén không?”

“Em trai cháu nấu đó.”

Khương Ninh Phong lắc đầu: “Cháu ăn rồi.”

Tô Hiểu Mạn bưng một đĩa màn thầu hấp lại đây cho bọn họ, lúc này bụng cô đã không nhỏ, ăn xong cơm sáng, Tạ Minh Đồ đỡ cô đi lại ở trong sân thêm một chút, hai người bọn họ cũng đi xong mấy vòng rồi, hai người Khương Ninh Phong và Quan Chấn Nhạc còn chưa ra khỏi nhà.

“Tại sao còn chưa ra khỏi nhà vậy?”

“Hẹn nhau vào giữa trưa.” Khương Ninh Phong nhìn thời gian, lúc này còn sớm, trời ơi, vì sao hôm nay lại dài như vậy chứ!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-451-xem-nao-nhiet.html.]

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Đặc biệt là buổi sáng, thời gian này cũng quá dài rồi đó?

Tại sao hai người bọn họ lại chọn giờ giữa trưa này, đương nhiên là bởi vì chính ngọ dương khí mười phần, chư tà không xâm, gặp được người, chắc chắn cũng sẽ là người tốt.

Em dâu anh ta khen anh ta lớn lên thực dương cương, tráng kiện như nắng gắt, cho nên Khương Ninh lại càng cảm thấy nên xuất hiện vào lúc giữa trưa khi mặt trời lên.

Tô Hiểu Mạn: “…” chỉ sợ hai mặt trời xuất hiện cùng nhau, lại nóng cháy quá mức.

Tạ Minh Đồ: “……” Trời nóng chỉ khiến người ta sinh ra bực bội thôi.

Quan Chấn Nhạc: “……” Hai người gặp mặt còn ngại không đủ nóng sao?

Tạ Minh Đồ nấu một ấm trà lạnh, để cho hai người này uống một chén, Khương lúc này Ninh Phong và Quan Chấn Nhạc mới cùng nhau ra khỏi nhà.

*

Ngày hẹn nhau mong chờ mãi cũng đã đến, Dương Mẫn Thanh thức dậy rất sớm, thay đổi liên tục bảy tám bộ quần áo, lúc này mới quyết định được, cô ta tự mình trang điểm cẩn thận, sau khi vừa lòng mag soi gường mười phút mới ra khỏi nhà.

Khi cô ta ra khỏi nhà, cha mẹ còn tò mò mà dò hỏi vài câu: “Hôm nay có chuyện gì hả? Trang điểm xinh đẹp như vậy?”

Tim Dương Mẫn Thanh đập mạnh, rồi sau đó nói giọng tùy ý: “Con và mấy người Hiểu Hiểu ra ngoài chơi.”

Mẫu thân nói: “Đúng vậy, cũng nên tụ tập bạn bè nhiều một chút, lúc tuổi trẻ không đi chơi nhiều, chẳng lẽ còn phải chờ tới lúc đên tuổi này của cha mẹ mới đi ra ngoài chơi sao?”

“Con không thích ba mẹ giới thiệu đối tượng, vậy thì đi chơi nhiều gặp gỡ nhiều quen biết nhiều người trong ngành một chút, không biết chừng sẽ gặp được người mình thích.”

Cha Dương không đồng ý mà lắc đầu, ông ta buông tờ báo trong tay xuống, lúc này đột nhiên nhớ tới một chuyện: “Ba nghe một người bạn cũ nói, Khương Ninh Phong mà lúc trước con nhắc đến cũng ở trong kinh, có muốn tìm người tạo cơ hội cho hai đứa gặp mặt một lần không.”

Mẹ Dương cảm thấy đây là một cơ hội tốt: “Mẫn Thanh, con cảm thấy thế nào?”

Dương Mẫn Thanh nghĩ thầm nếu là vào trước kia, có lẽ cô ta còn vui vẻ một chút, hiện giờ lại không có cách nào vui vẻ được.

“Mẹ à, con đi ra ngoài đã, lúc nào về thì nói sau đi.”

“Được rồi, con đi ra ngoài chơi đi.”

Loading...