Thập Niên 80: Con Đường Nghịch Chuyển Tái Sinh - Chương 384: Lưu Luyến Khó Rời

Cập nhật lúc: 2025-04-07 17:26:54
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Hiểu Thanh gượng cười, nhưng nhịp tim đập nhanh khiến cô không thể nói thêm lời nào.

"Phương Thiếu Hàn, em sẽ không hối hận đâu. Những lời anh nói là thật lòng phải không?" Cô chạm nhẹ vào má anh, hai tay nâng khuôn mặt anh lên, ánh mắt chăm chú nhìn vào người đàn ông trước mắt.

Trong lòng cô trào dâng cảm xúc không thể kìm nén. Những điều này cô đều không biết, chúng là những thứ ẩn sâu trong nội tâm Phương Thiếu Hàn. Cô chỉ biết đơn giản rằng người đàn ông này yêu mến mình, muốn theo đuổi mình.

Nhưng những tầng sâu kín đáo này, những đấu tranh và khát khao, những bối rối và yếu đuối, là lần đầu tiên Cố Hiểu Thanh được biết.

Một cơn rùng mình chạy khắp người anh. "Từng chữ đều chân thật, từng câu đều từ đáy lòng."

Phương Thiếu Hàn hôn nhẹ lên ngón tay đặt trên môi mình. Những ngón tay mảnh mai đó mang ma lực khiến anh không thể không muốn đến gần.

Trong khoảnh khắc, dường như không thể thốt nên lời.

"Em cũng vậy."

Cố Hiểu Thanh hôn lên cằm anh, "Em sẽ không yêu cầu những gì anh không thể cho. Em biết công việc của anh, em sẽ không bắt anh từ bỏ nó, dù đó là thứ nguy hiểm em không tán thành, với những chia ly em không thể từ chối. Chúng ta sẽ tìm ra cách giải quyết."

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

Đây là sự thật không thể thay đổi của cả hai.

Những nguy hiểm mà cảnh sát, đặc biệt là cảnh sát hình sự phải đối mặt, Cố Hiểu Thanh đã trải nghiệm qua lần đóng thế cho Ngụy Tử Nghiên, và lần Phương Thiếu Hàn bị thương này, đều là những lời cảnh báo rõ ràng.

Nhưng giờ có cách nào khác?

Đây là người mà cô đã chọn.

Anh siết chặt cơ thể mềm mại trong vòng tay, lòng bình yên nói: "Em đối với anh thật tốt."

"Em không muốn anh phải khó xử."

"Sau khoảng thời gian dài đằng đẵng, chúng ta cuối cùng cũng đến được với nhau. Không gì có thể làm khó anh, cũng không thể dọa anh chạy đi. Em luôn khiến anh bất ngờ, nhưng đừng nghĩ anh sẽ buông tay." Phương Thiếu Hàn không ngừng giãi bày tâm sự.

Giờ họ đã ở bên nhau, dường như mọi thứ đều viên mãn. Cố Hiểu Thanh dựa đầu vào lòng Phương Thiếu Hàn, bình lặng suy nghĩ.

Đêm đó, Phương Thiếu Hàn ngủ trên sofa.

Dĩ nhiên nếu nói anh không muốn vào phòng ngủ của Cố Hiểu Thanh thì là nói dối, nhưng anh biết điều đó là không thể.

Nếu mọi thứ tiến triển quá nhanh, rất có thể sẽ làm cô gái nhỏ bé mà anh vất vả mới có được hoảng sợ bỏ chạy.

Bao nhiêu năm đã chờ đợi, lẽ nào hai năm cuối cùng này lại không thể kiên nhẫn?

Chỉ cần nghĩ đến việc người phụ nữ mình yêu đang ngủ trong phòng bên cạnh, Phương Thiếu Hàn đã có thể cười tỉnh giấc.

Hôm sau, Cố Hiểu Thanh xin nghỉ để tiễn Phương Thiếu Hàn ra sân bay. Lần chia tay này lưu luyến khó rời hơn bất cứ lần nào trước đó, dường như càng khiến lòng người ngọt ngào và khó lòng dứt áo.

Phương Thiếu Hàn đã hôn Cố Hiểu Thanh vô số lần trước khi quyết tâm bước qua cửa kiểm tra an ninh.

Kỳ nghỉ đông sắp kết thúc, Cố Hiểu Thanh đã hoàn thành tất cả các bài thi, về cơ bản đều đã qua, nếu không có vấn đề gì.

Năm sau sẽ là giai đoạn thực tập của sinh viên, các khóa học trong trường về cơ bản đã kết thúc.

Những ai có quan hệ, thậm chí nơi thực tập năm sau sẽ là nơi làm việc lâu dài. Những ai không có quan hệ cũng đang bận rộn tìm kiếm đơn vị thực tập phù hợp, làm nền tảng xin việc sau này.

Cố Hiểu Thanh tiếp tục kế hoạch ban đầu, cô muốn nhân cơ hội năm nay đi du học Mỹ, dù thời gian có thể rất ngắn, nhưng đây có lẽ là khoảng thời gian sinh viên cuối cùng của cô.

Bởi theo ý tưởng của Phương Thiếu Hàn, có lẽ ngay khi cô tốt nghiệp, cô sẽ mang danh hiệu "vợ Phương Thiếu Hàn", muốn đi đây đó sẽ có nhiều hạn chế.

Hơn nữa, cô cũng không muốn sống xa cách với Phương Thiếu Hàn.

Quay về quê hương dường như là lựa chọn không thể tránh khỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-80-con-duong-nghich-chuyen-tai-sinh/chuong-384-luu-luyen-kho-roi.html.]

Như vậy, Cố Hiểu Thanh sẽ phải từ bỏ rất nhiều thứ, ít nhất là cuộc sống ở đây gần như phải nhổ bỏ tận gốc.

Sự nghiệp, công ty, những nhân viên này, đều phải xử lý ổn thỏa trong vòng một năm.

Cố Hiểu Thanh hơi đau đầu.

Cái giá phải trả thực sự rất lớn.

Nhưng cô đã nói sẽ không bắt Phương Thiếu Hàn từ bỏ công việc của anh, vậy người phải hy sinh chắc chắn sẽ là cô.

Tuy nhiên, Cố Hiểu Thanh không quá đau lòng. Những việc này, cô muốn bàn bạc với Quách Đông Hoa, bởi kết thúc tất cả thật đáng tiếc.

Nhưng nếu lấy Thượng Hải làm trụ sở chính, cô về quê mở chi nhánh thì cũng hợp lý.

Còn công ty đầu tư chưa lên kế hoạch, sau này có thể mở trực tiếp ở thành phố cô sống, sẽ không có quá nhiều vấn đề.

Đây đều là những việc cần bắt tay vào làm.

Cố Hiểu Thanh đã nộp đơn xin đi trao đổi học tập ở Mỹ, chỉ xin một năm để không ảnh hưởng đến nhiều việc sau này.

Trước khi thủ tục được phê duyệt, cô chưa nói với Phương Thiếu Hàn.

Những cuộc trò chuyện hàng ngày của họ đều là những lời ngọt ngào qua điện thoại. Dĩ nhiên, một người lạnh lùng như Phương Thiếu Hàn mà giờ lại ngọt ngào thế này khiến Cố Hiểu Thanh thực sự choáng váng.

Người này thực sự dám nói.

Khiến Cố Hiểu Thanh - người đã trải qua hai kiếp - cũng cảm thấy mình hơi không theo kịp.

Phương Thiếu Hàn đã hẹn, ngay khi Cố Hiểu Thanh nghỉ học sẽ về, anh sẽ đón cô.

Dù sao kỳ nghỉ đông này cũng rất quan trọng.

Sau cuộc trò chuyện sâu sắc với Quách Đông Hoa, về cơ bản cô ấy đã đồng ý với ý kiến của Cố Hiểu Thanh. Bởi Quách Đông Hoa không muốn về quê, bố mẹ dù mong con có tương lai và đã sắp xếp, nhưng cô ấy rất bài xích những sắp xếp đó.

Vì vậy, việc có thể ở lại Thượng Hải, tự mình quản lý công ty, Quách Đông Hoa hoàn toàn không có ý kiến. Bởi trong thời gian Cố Hiểu Thanh vắng mặt, cô ấy cũng một mình đảm đương, giờ công ty đã vào guồng, không cần lo lắng gì thêm.

Đây là một sự nghiệp sẵn có.

Quách Đông Hoa đương nhiên hoàn toàn ủng hộ.

Cố Hiểu Thanh vốn không muốn làm khó, bởi công ty không phải của riêng cô, nếu có thể không giải thể thì tốt nhất.

Dù sao sự nghiệp đã chín muồi, từ bỏ lúc này thật đáng tiếc.

Giờ dường như mọi thứ đã được giải quyết.

Kỳ nghỉ đông đến.

Quách Đông Hoa và Cố Hiểu Thanh đặt chuyến bay sớm nhất về nhà.

Hành lý không mang nhiều, hai người chỉ xách một vali nhỏ.

Bước ra khỏi cửa sân bay, Cố Hiểu Thanh đã nhìn thấy bóng hình tuấn tú đang tựa vào chiếc Mercedes, không thể không bước nhanh hơn.

Quách Đông Hoa thấy tình cảnh này liền than thở, khiến Cố Hiểu Thanh phải dừng bước.

"Thấy sắc quên bạn."

Cố Hiểu Thanh đỏ mặt, mắng yêu: "Thôi đi, đừng quá đáng. Rồi sẽ đến lượt cậu, đừng trách tớ không khách khí."

Quách Đông Hoa nhìn Cố Hiểu Thanh rồi lại nhìn Phương Thiếu Hàn, vẻ mặt kỳ quặc đúng là thách thức giới hạn kiên nhẫn của Cố Hiểu Thanh.

"Cố Hiểu Thanh, sao cậu không khiến người ta ghen tị cho được. Tớ phát điên lên mất thôi."

Loading...