Thập Niên 80: Con Đường Nghịch Chuyển Tái Sinh - Chương 445: Xuất Hiện
Cập nhật lúc: 2025-04-14 14:36:12
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Viện trưởng Chu nghe thấy Cố Hiểu Thanh sắp lên bục, biết rằng không thể chờ đợi thêm nữa. Nếu để cô ấy tố cáo việc Giao Đông vô cớ đuổi học sinh xuất sắc, hậu quả sẽ khôn lường.
Trong lúc hoảng loạn, Viện trưởng Chu quyết định ra tay trước, vạch trần "lịch sử đen tối" của Cố Hiểu Thanh, trùm lên đầu cô chiếc mũ "thương nhân vô lương tâm".
"Xin chào mọi người, rất vui được..."
Cố Hiểu Thanh vừa mở lời, Viện trưởng Chu đã đứng phắt dậy.
"Cô Cố Hiểu Thanh, không ngờ người như cô lại là chủ nhân đứng sau New Vision, thảo nào lâu nay không dám lộ diện."
Cố Hiểu Thanh hơi giật mình. Người ta thường nói "sâu dân mọt nước", ý chỉ hạng người có học nhưng biết lúc nào cần ra đòn hiểm. Nhưng không ngờ Viện trưởng Chu lại thiếu kiên nhẫn đến mức khiến cô thất vọng.
Cố Hiểu Thanh mỉm cười, bình tĩnh đáp: "Viện trưởng Chu, sao lại nói vậy?"
"Hừ, hơn hai năm trước, dùng trà sữa đầu độc người tiêu dùng, hôm nay còn mặt mũi nào đứng đây, mở cơ sở giáo dục? Để người như cô dạy dỗ, trẻ em cả nước sẽ bị hư hỏng hết."
"Ồ? Tôi không hiểu lắm."
Cố Hiểu Thanh vẫn tươi cười hỏi lại.
"Không hiểu? Hay là cô không muốn thừa nhận. Vậy thì xem cái này!"
Viện trưởng Chu rút từ túi ra một tờ báo, bước lên ném trước mặt Cố Hiểu Thanh. Đó chính là bài báo đưa tin vụ việc năm xưa.
Cố Hiểu Thanh mỉm cười: "Minh Nguyệt, chiếu lên màn hình cho mọi người xem."
Viện trưởng Chu nghe vậy, linh cảm chuyện không ổn. Cố Hiểu Thanh định làm gì? Lại còn tự phơi bày chuyện cũ của mình sao?
Khi bài báo hiện lên trước mắt mọi người, tất cả đều kinh ngạc. Trên đó viết về vụ trà sữa có vấn đề, bị các cơ quan điều tra, kêu gọi tẩy chay hành vi vô đạo đức.
Lập tức, khán giả xôn xao bàn tán, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
"Thật hay giả vậy?"
"Không thể nào?"
"Không gian thì chẳng phải thương, quả nhiên đúng thế."
Cố Hiểu Thanh giơ micro đợi mọi người bàn tán xong, rồi nói với Diệp Minh Nguyệt: "Báo cáo kiểm nghiệm chất lượng trà sữa năm đó, chiếu lên cho họ xem."
Dưới máy chiếu, báo cáo kiểm nghiệm trà sữa của Cố Hiểu Thanh ghi rõ: Lấy mẫu 100 sản phẩm, trong đó 18 mẫu có hàm lượng đường vượt ngưỡng nhẹ, các mẫu còn lại đều đạt chuẩn.
"Mọi người, quán trà sữa không phải do tôi trực tiếp phục vụ, nhân viên đong đếm không chuẩn, một số sản phẩm hàm lượng đường hơi cao, nhưng đó là sai sót cá nhân. Đa phần sản phẩm vẫn đảm bảo chất lượng. Viện trưởng Chu, khi đến tìm tôi, ngài không tìm thấy báo cáo kiểm nghiệm này sao?"
Cố Hiểu Thanh mỉm cười chất vấn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-80-con-duong-nghich-chuyen-tai-sinh/chuong-445-xuat-hien.html.]
Lập tức, mọi ánh mắt đổ dồn về vị viện trưởng. Lời cô nói là sự thật, đổ lỗi cho sai sót cá nhân thì quá bất công. Hơn nữa hàm lượng đường chỉ vượt ngưỡng nhẹ, rõ ràng là do đong đếm không cẩn thận. Điều này ai cũng có thể thông cảm.
"Minh Nguyệt, chiếu tiếp kết quả kiểm tra báo cáo tài chính công ty tôi lúc đó."
Sau khi hình ảnh hiện lên, Cố Hiểu Thanh chỉ vào kết quả cuối cùng: "Tôi rất cảm ơn các cơ quan quản lý trong nước. Vì có người tố cáo, nên cần kiểm tra. Nếu tố cáo mà không kiểm tra, đất nước này sẽ không còn hy vọng."
Cố Hiểu Thanh nói rồi nhìn thẳng vào Viện trưởng Chu: "Là một cựu sinh viên Giao Đông, tôi từng muốn nói mình tự hào về trường. Sau cùng, tôi học ngành quản lý tài chính, làm ăn kinh doanh cũng không dễ dàng. Không ngờ Viện trưởng Chu chỉ vì một bài báo vu khống mà đuổi học tôi, lúc đó tôi thực sự rất buồn."
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường
Lời Cố Hiểu Thanh như quả b.o.m nguyên tử nổ giữa hội trường. Mọi người không ngờ cô từng là sinh viên Giao Đông, và trường lại đuổi học cô?!
Viện trưởng Chu đứng không xong, ngồi không yên, cảm thấy mình như một kẻ hề trước mặt mọi người.
"Viện trưởng Chu, giờ tôi cũng là một phần của ngành giáo dục. Theo tôi, dù là trường học hay cơ sở giáo dục như chúng tôi, đều là ngành dịch vụ phục vụ học sinh."
"Cái gì? Cô dám nói bừa ở đây? Các cô là dịch vụ, sao có thể so sánh với trường chính quy như chúng tôi?"
Viện trưởng Chu nghe vậy giận dữ, chưa bao giờ nghe đại học là ngành dịch vụ.
"Viện trưởng Chu, giáo dục bắt buộc 9 năm kết thúc ở cấp 2, từ cấp 3 trở lên đều phải đóng học phí. Phụ huynh đóng tiền cho trường, hy vọng con mình học được điều gì đó, sau khi tốt nghiệp có thể tìm được công việc lương cao."
Cố Hiểu Thanh trôi chảy trình bày.
Chưa dứt lời, dưới khán đài đã có phụ huynh vỗ tay hô to: "Hay!"
Quả thật, học trường danh tiếng là để tìm việc lương cao, và trường danh tiếng giúp sinh viên có lợi thế cạnh tranh.
"Mọi người, xin nghe tôi nói hết. Viện trưởng Chu, quan điểm giáo dục của chúng ta khác nhau. Chúng tôi mong muốn sinh viên học được cách tự học, có kỷ luật, thích nghi xã hội. Chứ không phải đến lớp chỉ để đối phó thi cử. Giáo viên chúng tôi dạy cách học, những điều cần lưu ý khi du học, chứ không chỉ dạy tiếng Anh."
"Nói thì hay lắm!"
Viện trưởng Chu cười lạnh, chế độ giáo dục hiện nay đều thế, Cố Hiểu Thanh đang tự chuốc họa vào thân.
"Không không, Viện trưởng Chu hãy xem hiện nay học sinh vất vả thế nào. Chúng không chỉ học ở trường, thi cử, mà còn phải đi học thêm. Xin hỏi các phụ huynh ở đây, ai không xót xa khi con mình thức khuya học đến 11-12 giờ đêm?"
Lời Cố Hiểu Thanh khiến nhiều phụ huynh gật đầu đồng tình. Dù xót con nhưng không thể làm khác, vì học sinh đi học thêm luôn đạt điểm cao hơn con họ.
"Những chuyện này, chẳng lẽ ngài không thấy sao? Là nhà giáo dục, tôi nghĩ ngài nên quan tâm hơn chứ?"
Thực ra, là viện trưởng đại học, ông ta quan tâm làm gì? Ông ta chỉ cần quan tâm có diễn đàn nào, nghiên cứu sinh viết được bao nhiêu bài báo đứng tên mình, có tiền kiếm được không.
Nhưng Viện trưởng Chu không thể phủ nhận lời Cố Hiểu Thanh. Mặt ông ta tái mét, vô cùng khó coi.
Đúng lúc này, bỗng có mấy kẻ lêu lổng không biết từ đâu chui ra, cầm gậy nhảy lên bục đập phá.
Phương Thiếu Hàn thấy vậy, không nói hai lời, lao lên ngay. Cố Hiểu Thanh cũng ho hai tiếng thật to, hét lên: "Các người là ai? Đến đây làm gì?"