Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên 80: Cuộc sống tại khu nhà máy - Chương 19

Cập nhật lúc: 2024-05-24 08:35:00
Lượt xem: 29

Từ Hải Vi nghe vậy, nắm lấy b.í.m tóc ở trước n.g.ự.c hất lại ra sau lưng, vừa cười vừa nói: “Tớ không học giỏi như cậu, trường cấp ba thị trấn kia có trình độ như nào cậu cũng biết đấy, tỉ lệ học sinh thi đỗ đại học mỗi năm không nổi mười phần trăm. Với thành tích của tớ, muốn vào mười phần trăm đó quả thật rất khó, chẳng bằng nhân dịp này vào làm trong nhà máy luôn.”

 

Lý do này rất thật, cũng càng khiến cho Tôn Biền không thể phản bác.

 

“Vẻ mặt của cậu là sao? Tớ muốn đi làm mà cậu không mừng cho tớ à?”

 

Khi Từ Hải Vi nói câu này còn ngoảnh đầu về phía nhà máy điện. Tôn Biền trông theo tầm mắt của cô bạn, vừa hay nhìn thấy một toa tàu hoả màu xanh vận chuyển vật liệu cho nhà máy điện chạy dọc theo đường ray đi thẳng vào trong khu nhà xưởng. Khi sắp vào hẳn trạm dừng, một toán công nhân của nhà máy mặc trên người quần áo lao động đã tới bắt đầu dỡ hàng trên tàu xuống.

 

Nhìn dáng vẻ nhiệt tình nhiệt huyết của nhóm người đó, Từ Hải Vi không khỏi mỉm cười. Trong đôi mắt cong cong hình trăng lưỡi liềm chứa đầy kỳ vọng tương lai vào nơi ấy.

 

Xem ra so với trường học, nơi đó mới là nơi cô gái ấy muốn tới nhất.

 

Tôn Biền mong mỏi những ngày tháng đại học, Từ Hải Vi lại chờ mong cuộc sống trong nhà máy bên kia con đường nhựa.

 

Nhìn người bạn tốt của mình, Tôn Biền đột nhiên cũng cười. Cô kéo tay Từ Hải Vi, vừa quay người quay về vừa nói: “Cậu nói phải, tớ nên mừng cho cậu mới phải. Nếu vậy thì phải đi ăn mừng thôi, hình thức ăn mừng là lại uống thêm một chai soda.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-80-cuoc-song-tai-khu-nha-may/chuong-19.html.]

 

Từ Hải Vi nghe mà kinh ngạc, lập tức bật cười: “Gì mà ăn mừng cho tớ chứ, tớ thấy cậu là muốn uống thêm chai soda nữa thì có.”

 

“Ha ha, đã biết mà còn không nhanh lên, lần này chúng ta uống hết soda trong cửa hàng đó thôi, còn bớt một khoản ký quỹ.”

 

Hai cô gái nhỏ tay trong tay chạy trên con đường nhựa, lưu lại bên đường tiếng cười lanh lảnh như chuỗi chuông đồng.

 

Buổi chiều, anh em nhà họ Tôn đều lần lượt trở về, Tôn Biền đưa bằng tốt nghiệp cho anh hai mình.

 

Sau đó cô nhìn thời gian rồi đi vào trong bếp, mẹ nói tối nay sẽ anh cải thảo chưng đậu phụ. Đậu phụ hẳn là mẹ sẽ mang về lúc tan làm, trước tiên cô cứ sơ chế cải thảo đã.

 

Chiều muộn bố mẹ Tôn mới lần lượt tan làm, trong hộp cơm trên tay mẹ Tôn quả nhiên đụng một miếng đậu phụ trắng nõn.

 

Đưa đậu phụ cho con gái, mẹ Tôn về phòng thay bộ quần áo khác trước. Vào lúc bà chuẩn bị vào bếp đeo tạp dề, đeo găng tay để làm bữa tối thì đột nhiên nghe thấy tiếng gào khóc từ tầng dưới truyền lên.

 

Giữa mùa hè, nhà ai cũng đóng kín cửa sổ và cửa ra vào, rèm cửa sổ và tấm chắn cửa nhà họ Tôn dùng đều là do cậu nhà bọn họ tự tay làm, chẳng những tốt mà kiểu dáng còn xinh.

Loading...