Thập niên 80: Cuộc sống tại khu nhà máy - Chương 29
Cập nhật lúc: 2024-05-27 09:09:59
Lượt xem: 16
Cũng may dù mẹ cô là người yêu cái đẹp, nhưng vẫn có chừng mực.
Đối với học sinh còn đang đi học như cô, cùng lắm là chỉ chỉnh một chút dáng mày.
Dùng sợi chỉ nhỏ để loại bỏ lông mặt và da c.h.ế.t trên da cô, hơn thế nữa thì bà không dám làm, sợ ảnh hưởng không tốt đến cô.
Sau khi dùng nhíp nhổ cho cô đến rưng rưng nước mắt.
Mẹ Tôn mới vừa ý gật đầu một cái.
Bà đưa gương cầm tay qua cho cô tự xem.
Nhìn thấy lông mày thanh tú của mình trong gương mà Tôn Biền có chút không dám tin.
Trời ơi cái đồ chỉnh lông mày này thật là quá thần kì.
Chẳng qua là chỉ tùy tiện chỉnh dáng lông mày một chút mà lại có hiệu quả vô cùng.
Kiếp trước cô sống vô cùng buông thả, mãi cho đến khi lên đại học.
Nhìn các bạn cùng phòng trong kí túc xá trang điểm mới bắt đầu chú tâm đến ngoại hình mình.
Rất nhanh sau đó tiếng chuông quen thuộc vang lên dưới tầng nhà họ Tôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-80-cuoc-song-tai-khu-nha-may/chuong-29.html.]
Tôn Ký từ nãy giờ vẫn luôn nhìn ra ngoài cửa sổ thấy được cánh tay vẫy vẫy ở phía dưới thì lập tức chạy về phòng thông báo: “Mẹ, cậu lái xe tới đón chúng ta rồi.”
Mẹ Tôn nghe vậy thì vội vàng kéo con gái đi ra khỏi phòng, dẫn các con đến cửa thay giày.
Còn Tôn Biền lại rất ung dung vì cô đã thay giày từ trước rồi, lúc này cô bước chân đi thẳng ra ngoài.
Bố Tôn đi tới tự giác xách cái bao tải chứa đống đồ mà mẹ Tôn chuẩn bị.
Vì không muốn cậu Điền ở dưới phải đợi lâu nên sau khi vội vàng đóng cửa thì cả nhà bọn họ bước ngay xuống dưới lầu.
Ở dưới lầu, cậu Điền đang ngồi xổm dưới gốc cây liễu mà hút thuốc, thấy cả nhà em gái đi ra thì ngậm điếu thuốc đứng lên chào.
“Mọi người xuống nhanh vậy, ô, cái bao tải kia là gì thế? Thục Phân nhờ em mang về nhiều đồ đến vậy à?”
Ông ấy vừa hỏi vừa xách lấy cái bao tải từ trên tay em rể rồi bỏ nó lên chiếc xe lừa.
Đến khi em gái và các cháu đều đã lên xe thì ông ấy mới nhìn về phía em rể vẫn còn đang đứng cạnh bên chiếc xe: “Chú Minh, sao chú còn chưa lên xe?”
“Anh à, không cần để ý anh ấy đâu, anh ấy không có về. Ngày mai con trai út của trưởng khoa bên bộ phận an ninh ở nhà máy chúng em cũng kết hôn, sáng sớm nay chúng em đã bàn bạc với nhau, để anh ấy qua đó ghi giúp sổ quà cưới”.
Điền Thục Lệ ở trên xe vừa giúp con gái chỉnh lại váy vừa nói với anh trai.