Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 160
Cập nhật lúc: 2024-10-15 11:48:46
Lượt xem: 39
Trần Chí Khiêm mỉm cười, gật đầu, “Ông nội Viên muốn giới thiệu ông chủ Phó cho cháu, trùng hợp sao ông chủ Kiều tại là người thân của A Viễn, họ chê cháu chơi không hay nên mới nhường cháu. Ông cụ Lưu cũng đến đây chơi sotl ạ? Anh gọi Viên Tái Đức là “ông nội”, thế mà tại gọi ông ta là “ông cụ”, Lưu Tương Niên tự nhủ, chỉ cần có thời gian thì mọi chuyện sẽ ổn thỏa, nhưng chuyện vẫn cứ như thế thì ông ta cũng không nhịn được nữa. Ông ta muốn nổi cáu, lại cố gắng nhịn tại, tự nhủ rằng, “Phải nhịn đến khi nào không nhịn được nữa, nhịn một lần nữa thôi. ”
Ông ta trả lời, “Ông ra ngoài chơi chút thôi, sau khi phẫu thuật xong thì ông không hợp với mấy hoạt động này nữa. Hôm nay có mọi người ở đây, chi bằng mọi người cứ thoải mái trò chuyện, bữa trưa hôm nay tôi mời?”
Mọi người vừa chơi golf vừa trò chuyện, ở đây ai cũng là doanh nhân, vậy nên “Hiệp định về chất bán dẫn” sắp tới giữa Mỹ và Nhật Bản cũng trở thành một chủ đề nóng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Một số người ở đây tranh luận rằng hạ giá đồng đô-la thì có hiệu quả không? Dù sao thì cũng đã gần nửa năm kể từ tháng 2 1985 khi đồng đô-la bắt đầu bị giảm giá rồi, nhưng tỉ lệ nhập siêu của nước Mỹ với Nhật Bản vẫn cứ tiếp tục tăng.
Trần Chí Khiêm nghe xong quay lại hỏi Phàn Kỳ, “Em nghĩ sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-160.html.]
Anh vừa giới thiệu cô với mấy ông chủ này, bây giờ lại bảo cô cho ý kiến? Hai hôm nay, “Hiệp định về chất bán dẫn” chính là chủ đề trò chuyện chính của họ ở nhà, Trần Chí Khiêm và cô đã thảo luận qua lại rất nhiều, nhưng cô nghĩ đó là do Trần Chí Khiêm phấn khích vì đã tìm được mục tiêu để cố gắng nên mới tìm người nào đó để nói chuyện mà thôi.
Giờ đây có vẻ như anh đã lợi dụng hai ngày trước để cô tự sắp xếp suy nghĩ của mình về vấn đề này, để hôm nay được phát biểu ở đây. Cô chỉ chơi chứng khoán thôi mà, sao phải nêu ý kiến chứ?
Nhưng Phàn Kỳ cũng không cần phải luống cuống trong tình huống này, cô bình tĩnh trả lời, “Tác động của sự thay đổi tỷ giá đối hoái đối với dòng chảy thương mại đang dần trở nên lạc hậu, hơn nữa, nếu chúng ta nhìn lại chiều dài lịch sử thì từ ngành dệt của những năm 50 đến ngành sản xuất ô tô và điện dân dụng sau này, Bộ Thương mại Quốc tế và Công nghiệp vẫn luôn sử dụng nguồn trợ cấp…”
Đời trước, khi cuộc chiến tranh thương mại Mỹ - Trung bắt đầu, việc nhìn lại quá khứ về cuộc tranh chấp thương mại Mỹ - Nhật là điều hiển nhiên, vậy nên Phàn Kỳ khá hiểu biết về giai đoạn lịch sử này. Trong thời gian thảo luận với Trần Chí Khiêm ở nhà, cô đã hệ thống lại được kiến thức của mình. Phàn Kỳ càng nói, sắc mặt của những người ngồi ở đây càng trở nên nghiêm túc hơn, đây mà là một ngôi sao chuyên chụp ảnh nóng ư? Người thừa kế tốn số tiền dạy bảo khổng lồ của nhà họ cùng lắm cũng chỉ được thế này thôi còn gì?Phùng Học Minh đi cùng Lưu Tương Niên đến đây, lại càng hiểu hơn những điều khó tin mà Liêu Nhã Triết nói về Phàn Kỳ.
Sau khi Phàn Kỳ nói xong, Trần Chí Khiêm tiếp lời, “Cho nên hai vợ chồng cháu đã bàn bạc qua rồi, việc áp đặt các chính sách thương mại nghiêm ngặt với Nhật Bản sẽ không khiến cho ngành công nghiệp bán dẫn quay về Mỹ, mà nó sẽ tìm nơi khác để thay thế. ”Ông nội Viên đến vỗ vai Trần Chí Khiêm, “Đi thôi, đi ăn cơm nào. ”Trên bàn cơm, Trần Chí Khiêm tiếp tục bày tỏ quan điểm của mình, thỉnh thoảng lại quay sang nói vài câu với Phàn Kỳ. Anh nói xong thì Phàn Kỳ sẽ bổ sung cho anh, còn khiêm tối nói, “Kiến thức sâu hơn thì cháu cũng không biết, dù sao thì sự nghiệp chứng khoán của cháu cũng chưa đến đâu cả, cháu chưa muốn đổi sang khía cạnh này. Thực ra cháu cũng chỉ có nhận thức chung với thị trường là kiếm tiền thôi. ”