Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 219
Cập nhật lúc: 2024-10-15 20:50:50
Lượt xem: 41
Phàn Kỳ đột nhiên hiểu rằng ông ta muốn từng bước dụ đỗ cô, bắt đầu từ cô trước, chỉ cần cô nhận căn nhà này thì khi Trần Chí Khiêm trở lại, mọi việc sẽ đâu vào đấy để ông ta có thể tiến hành bước tiếp theo. Cô thì không nói bất cứ điều gì, chỉ tỏ vẻ cứ tiếp tục diễn đi. Thấy cô im lặng, Lưu Tương Niên mỉm cười: "Cô đừng lo lắng, tôi không có bất kỳ điều kiện gì cả, chỉ là một bậc cha chú muốn cháu trai của mình có thể sống tốt một chút, chắng qua là muốn bù đắp những năm qua không hoàn thành nghĩa vụ của một bậc cha chú mà thôi. Chí Khiêm không nhận tôi, căn nhà này cũng là của các cô, quà tặng không có bất kỳ điều kiện nào thêm vào. ”
"Nếu muốn cho anh ấy thì ngài có thể nói với anh ấy, tôi không có tư cách nhận cái nhà này thay anh ấy. " Phàn Kỳ đứng lên: "Thật xin lỗi, tôi phải trở về rồi, ngài cứ tự nhiên. "
"Cô biết đấy, tôi tìm nó thì nó nhất định sẽ không muốn. Cho nên tôi mới tới tìm cô, hoàn toàn là có mục đích tốt. "
"Tôi cũng nói rồi, không thể nhận lòng tốt của ngài đối với anh ấy, chuyện giữa các người thì các người tự mình giải quyết đi. "
Phàn Kỳ xoay người đi ra cửa thì lại bị vệ sĩ ngăn lại, cô quay đầu lại: "Không phải chỉ nói vài câu thôi sao? Còn có chuyện gì sao?"
Trợ lý lấy ra mấy tấm ảnh đưa cho Lưu Tương Niên, Lưu Tương Niên nặng nề đặt tờ giấy lên bàn với vẻ mặt bất đắc dĩ: "Đây là những tấm ảnh trong phim cô đóng, cô tự mình tới đây xem đi. "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-219.html.]
Phàn Kỳ quay lại và nhìn xuống, tấm ảnh đầu tiên là bức ảnh hở lưng của cô, tấm tranh thứ hai là hình cô mặc áo n.g.ự.c khoác lụa mỏng với đôi mắt quyến rũ như tơ, tấm thứ ba là cô hở lưng ngồi trong bể bơi ngoái đầu nhìn lại, nữ chính trong hồ bơi lộ nửa người trên, còn có hình cô mặc bikini bơi lội.
Vân Mộng Hạ Vũ
Phàn Kỳ lật xem những bức ảnh, cô đã xem những bức ảnh này đến nát luôn rồi, cô ngẩng đầu lên hỏi Lưu Tương Niên: "Những bức ảnh này có vấn đề gì vậy?"
Lưu Tương Niên trở mặt còn nhanh hơn lật sách, vừa rồi ông ta vẫn còn tốt bụng hiền từ, nhưng bây giờ lại trở nên lạnh lùng hà khắc, ông ta chế nhạo nói: "Nếu tôi gửi những bức ảnh này cho ba của cô, cô nói xem liệu ông ấy nhìn thấy nó thì sẽ thế nào?"Phàn Kỳ từ từ ngồi xuống, ánh mắt cô rơi vào tấm ảnh. Lưu Tương Niên cười mỉa mai, đúng là rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, cho sắc mặt tốt thì không cần, không cho mặt mũi mới đồng ý nói chuyện.
Phàn Kỳ ngẩng đầu lên và hỏi trợ lý của Lưu Tương Niên: "Làm phiền đưa cho tôi giấy và bút. "Trợ lý của Lưu Tương Niên không biết cô muốn làm gì, nhưng anh ta vẫn đưa giấy bút cho cô. Phàn Kỳ mở nắp bút, nghiêng người trên bàn cà phê và bắt đầu viết, sau khi viết xong vài dòng, cô đưa tờ giấy cho Lưu Tương Niên. Lưu Tương Niên nhìn vào tờ giấy trong tay cô, chữ viết trên đó phóng khoáng, bay bổng với một dòng tên và địa chỉ trên đó.
Ông ta nghe thấy cô nói một cách lịch sự rằng: “Ông cụ Lưu, đừng làm phiền đồng chí của liên hiệp Hoa Kiều, tôi đã ghi địa chỉ của ba mẹ tôi, đơn vị công tác của anh trai tôi và địa chỉ nhà của chúng tôi để ông dễ dàng hơn trong việc gửi cho họ rồi đây. Bởi vì tôi đã từng quay phim và ba tôi làm việc trong một xưởng phim. Tôi quen thuộc với các đồng nghiệp, lãnh đạo trong đơn vị của ông ấy hơn, tôi cũng viết tên văn phòng lên đây rồi, ngài có thể gửi lần lượt đến đấy. Ngoài ra, tôi còn viết luôn tên của những người hàng xóm ở khu vực xung quanh, ngài cũng có thể tiện thể gửi cho họ. ”Lưu Tương Niên đột nhiên bị choáng ngợp, ông ta không biết phải làm thế nào, nhìn thấy vẻ mặt của Phàn Kỳ thay đổi từ nghiêm túc sang một bà cô buôn chuyện trong ngõ, nói bằng tiếng Thượng Hải: "Để cho bọn họ xem con gái Phàn Vĩnh Khang quay phim k.h.i.ê.u d.â.m ở Hồng Kông. Ai ui, lộ ra bộ dạng gì rồi? Thật là chăm chỉ nha!”
“Cô… " Liễu Tương Niên không kịp suy nghĩ: "Phàn Kỳ, cô làm gì vậy?"