Thập Niên Quân Hôn: Cô Vợ Nhỏ Của Thủ Trưởng Trọng Sinh Rồi - 463
Cập nhật lúc: 2025-02-12 13:09:32
Lượt xem: 20
Chu Thiệu bật cười thành tiếng, nhưng trong mắt lại mang theo vài phần bất đắc dĩ.
"Đấy, chính cái thái độ này của anh mới là vấn đề. Bình thường anh lạnh lùng với cả thiên hạ, nhưng riêng với Tống Nghiên Tuyết, anh lại có chút ngoại lệ. Tôi biết anh chỉ vì quan hệ giữa hai nhà, nhưng người khác thì không nghĩ vậy đâu.
Anh có biết không? Phụ nữ đều mong muốn mình là duy nhất. Anh cứ thế này, chẳng những khiến Tống Nghiên Tuyết hiểu lầm mà còn làm tổn thương Khương Ngư."
Những lời này của Chu Thiệu giống như một cú đập mạnh vào đầu Hoắc Diên Xuyên. Anh vốn rất quyết đoán trong công việc, nhưng khi đối mặt với chuyện tình cảm lại có phần đơn thuần.
Mà suy nghĩ này của anh, thật ra cũng có liên quan đến sự giáo dục từ nhỏ. Gia đình anh luôn dạy rằng không nên nặng lời với phụ nữ, cũng không được thất lễ với người quen. Vì vậy, anh vẫn luôn giữ một khoảng cách có chừng mực với Tống Nghiên Tuyết, nhưng không quá phũ phàng.
Chu Thiệu thấy anh im lặng, lại tiếp tục nói:
"Nếu như không thích người ta, thì phải dứt khoát nói rõ ràng.
Mà tôi đoán, Khương Ngư cũng chẳng có cảm giác an toàn gì đâu. Còn nữa, anh biết mẹ anh với em gái anh rồi đấy, họ chẳng phải người lương thiện gì. Tôi dám cá, họ chắc chắn thích Tống Nghiên Tuyết hơn Khương Ngư."
Những lời này rất đúng.
Hoắc Diên Xuyên trầm mặc. Anh không định nói về những chuyện liên quan đến kiếp trước, dù sao đây cũng là điều quá kỳ bí. Nhưng những lời của Chu Thiệu thực sự khiến anh phải suy nghĩ lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/463.html.]
Cuối cùng, anh khẽ gật đầu:
"Được, tôi hiểu rồi."
Chu Thiệu thấy vậy, lập tức cười ha ha, mở hộp cơm ra, lấy một muỗng canh gà lên nếm thử:
"Phải nói chứ, tay nghề nấu ăn của Tống Nghiên Tuyết cũng không tệ nhỉ. Nhưng mà… anh đã nghĩ cách cảm ơn tôi chưa? Tôi vừa giúp anh giải quyết một phiền phức lớn đấy!"
Mà ở một nơi khác, bé A Ly cũng đã dần thích nghi với cuộc sống ở trường mẫu giáo. Nhưng trớ trêu thay, cậu nhóc lại tình cờ gặp phải một ông lão kỳ lạ...
Vài ngày trước, trường mẫu giáo tổ chức một chuyến tham quan công viên cho bọn trẻ.
A Ly ngồi xổm dưới đất, tập trung quan sát một đàn kiến đang tha mồi thì một ông lão đột nhiên bước tới, ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào cậu bé. Đôi môi ông khẽ mấp máy, lẩm bẩm điều gì đó mà A Ly nghe không rõ.
"Không thể nào..."
A Ly ngơ ngác nhìn ông lão, không hiểu ông đang nói gì. Rồi ông lại quay sang người đi cùng, ra hiệu mang đồ ăn tới cho cậu.
Nhưng A Ly không dễ bị dụ đâu! Mẹ đã dặn đi dặn lại rằng bên ngoài có nhiều người xấu, có thể bỏ thứ gì đó vào đồ ăn, ăn vào là ngủ mê man, rồi tỉnh dậy sẽ không thấy mẹ nữa.
Ông lão này trông không giống người xấu, nhưng ai biết được chứ?