Thập Niên Quân Hôn: Cô Vợ Nhỏ Của Thủ Trưởng Trọng Sinh Rồi - 471
Cập nhật lúc: 2025-02-12 13:22:40
Lượt xem: 23
Hoắc Diên Xuyên không phải kiểu người dễ dàng từ bỏ. Nếu anh mà dễ từ bỏ, vậy thì anh đã không phải là Hoắc Diên Xuyên nữa.
Dù cho Khương Ngư trước giờ không bao giờ chịu lên xe anh, Hoắc Diên Xuyên vẫn cứ ngày ngày tới đón cô.
Với ngoại hình bắt mắt, lái một chiếc xe sang, lại có vẻ như thân phận không hề tầm thường, Hoắc Diên Xuyên khiến Khương Ngư dù muốn khiêm tốn cũng không được. Tin tức về chuyện cô có một người đàn ông vừa đẹp trai vừa có tiền theo đuổi nhanh chóng lan truyền khắp nơi, đến mức ngay cả Tống Phương và Hoắc Tú Tú cũng nghe thấy.
Ban đầu, Tống Phương không vui. Bà cảm thấy cô gái kia thật sự quá sĩ diện, con trai mình đường đường là Hoắc Diên Xuyên, sao lại phải hạ mình chạy theo đuổi người ta như vậy?
Nhưng khi biết Khương Ngư không chỉ xinh đẹp mà còn là sinh viên của Đại học Bắc Kinh, sự bất mãn của bà mới dịu đi đôi chút.
"Vậy mới đúng chứ! Không nói những thứ khác, ít nhất trình độ văn hóa cũng phải tương xứng với anh hai con. Nếu không, lấy đâu ra tiếng nói chung? Trước đây ông nội con cũng thật là, anh hai con ưu tú như vậy, vậy mà lại ép nó lấy một cô thôn nữ! Nếu không, biết đâu bây giờ nó đã có con rồi!"
Hoắc Tú Tú vừa nhai táo, vừa nhướng mày hỏi: "Mẹ, vậy Tống Nghiên Tuyết thì sao?"
"Cái gì mà sao?"
"Không phải cô ta rất thích anh hai sao? Con còn tưởng sau này cô ta sẽ là chị dâu của con cơ."
Tống Phương liếc con gái một cái, giọng điệu đầy ý tứ sâu xa: "Tống Nghiên Tuyết không tệ, nhưng nhà họ Hoắc chúng ta cũng đâu phải không có cô ta thì không được? Hơn nữa, cô ta thích anh hai con, nhưng anh hai con có thích cô ta hay không, còn chưa chắc. Theo đuổi thì có gì lạ, có cạnh tranh mới có áp lực. Nếu để cô ta vào cửa dễ dàng quá, con nghĩ xem, sau này cô ta còn khách khí với mẹ được nữa không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/471.html.]
Hoắc Tú Tú nghe vậy, bừng tỉnh: "Mẹ, có phải mẹ đang bắt anh hai cưỡi lừa tìm ngựa không?"
Tống Phương trợn mắt nhìn con gái: "Cũng không đến nỗi ngốc lắm."
—
Bên này, Tống Nghiên Tuyết hoàn toàn không biết mình bị mẹ con Hoắc gia xem như lốp xe dự phòng.
Cô ta vừa về đến nhà, tâm trạng bực bội đến mức đập vỡ mấy món đồ trong phòng.
Tống Ngọc Hàn – em trai của cô ta, vừa tan học về, thấy cảnh tượng trong phòng thì ngạc nhiên hỏi: "Chị làm gì vậy? Ai chọc chị giận rồi hả?"
Tống Nghiên Tuyết cố nặn ra một nụ cười dịu dàng: "Không có gì đâu, Ngọc Hàn."
Nhưng sắc mặt cô ta khó coi đến mức ngay cả dì Lý – người giúp việc cũng phải xen vào:
"Sao lại không có gì được chứ? Tiểu thiếu gia, cậu không biết đâu, con gái thời nay đúng là không biết xấu hổ, mặt dày muốn trèo cao. Vì muốn có cuộc sống tốt mà ra tay cướp đàn ông của người khác! Đáng thương cho cô Nghiên Tuyết, đối xử tốt với thiếu gia nhà họ Hoắc như vậy, vậy mà lại bị sỉ nhục trước mặt bao nhiêu người."
Nghe đến đây, Tống Ngọc Hàn lập tức tức giận: "Cái gì? Có người dám cướp bạn trai của chị à?!"