Thập Tử Nhất Sinh, Ta Xuyên Không Về Làm Ngư Dân - Chương 224
Cập nhật lúc: 2024-10-24 05:39:56
Lượt xem: 28
Lộ Thịnh cũng không rõ bao nhiêu năm rồi hắn mới bị người khác từ chối thẳng thừng như vậy, tuy rất sửng sốt, nhưng hắn nghĩ đi nghĩ lại, vẫn cảm thấy không cam lòng, sau đó tiếp tục đi vòng ra cửa sau Lê Gia Tiểu Thực.
Nhìn qua cánh cửa nho nhỏ ở đằng sau, hắn cũng nhìn thấy Lê tiểu cô nương đang bận rộn nấu đồ ăn bên trong.
Chẳng biết nàng đang làm món ăn gì, thế nhưng mùi hương ngào ngạt theo đó bay ra, lại khiến cho một người vừa ăn no như hắn cũng không nhịn được lại muốn ăn thêm.
“Nhìn cái gì vậy?! Đây là cửa sau phòng bếp, muốn ăn cơm phải ra phía trước.”
Lạc Trạch đứng ở cửa sau phòng bếp, chắn kín mít khung cảnh bên trong.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lộ Thịnh: “……”
Chắc hẳn người vừa xuất hiện này cho rằng hắn là một tên đăng đồ tử(), cho nên mới phòng bị như vậy.
(
)Ý chỉ kẻ háo sắc.
“Ta chỉ tới tìm Lê Tương tiểu cô nương, bàn chuyện chính sự nha. Tiểu huynh đệ, ngươi vào hỏi nàng giùm ta xem nàng có thời gian hay không.”
Lạc Trạch bán tín bán nghi, nhưng cuối cùng hắn vẫn quay đầu lại hỏi Lê Tương một tiếng.
Lê Tương cũng tò mò không biết vị khách nhân ăn hai chén mai thái khâu nhục kia là thần thánh phương nào, vì thế sau khi nàng giao lại việc trong bếp cho biểu tỷ, nàng lập tức đi ra cửa sau.
“Tìm ta có chuyện gì? Ngươi cứ nói đi?”
Lộ Thịnh lại nói lại một lần nữa nội dung y hệt hồi nãy đã nói với phụ thân nàng, chẳng qua lúc này cái giá hắn đưa ra không phải 50 ngân bối, mà là 60 ngân bối.
Nghe xong Lê Tương không hề nghĩ ngợi gì đã lập tức từ chối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-tu-nhat-sinh-ta-xuyen-khong-ve-lam-ngu-dan/chuong-224.html.]
Nàng chỉ cần chăm chỉ làm việc một tháng là có thể kiếm được 60 ngân bối, việc gì phải chạy tới nhà người ta làm một nữ đầu bếp chứ.
Nói không dễ nghe một chút, làm nữ đầu bếp cũng là một hạ nhân không khế ước bán mình mà thôi. Những danh gia vọng tộc này, nhà cao cửa rộng nhiều, đường xá cũng ngoằn ngoè lắt léo.
Chỉ ví dụ phòng bếp Liễu trạch kia cũng đủ hiểu, ngay từ đầu khi những người ấy biết nàng tới đó nấu cơm, bọn họ đã có tâm tư muốn ăn thịt người rồi.
Cuộc sống như vậy tuyệt đối không thích hợp với nàng.
“Thật xin lỗi, ông chủ Lộ, ta chỉ muốn thành thật yên tâm kiếm một chút tiền qua ngày thôi. Nếu ngươi thích đồ ăn ta làm, tuỳ thời hoan nghênh ngươi tới đây, ta sẽ làm cho ngươi. Nhưng bỏ qua chuyện tới nhà ngươi làm nữ đầu bếp đi, ta không quen đến trong nhà người khác nấu cơm.”
Lại bị từ chối.
Lộ Thịnh rất khó hiểu, mở một cửa hàng đồ ăn, làm mệt c.h.ế.t mệt sống cả tháng mới được một chút tiền, đâu được thoải mái như tới Lộ gia nhà hắn làm nữ đầu bếp?
Tất cả những chuyện vụn vặt khác đã có người làm cả rồi, nàng chỉ cần phân phó vài câu, cuối cùng ra tay làm một chút là được.
60 ngân bối này quả thực giống như từ trên trời rơi xuống, chỉ cần cong cái eo một chút là có thể nhẹ nhàng nhặt lên.
Thế nhưng đôi phụ thân nữ nhi này đều không cần.
Lúc trước Tần Lục nói với hắn chỉ sợ hắn không thể đạt được mục đích đâu, không thể tưởng tượng được, tên kia đã đoán đúng rồi.
Chừng xẩm tối, Lộ Thịnh lại đi tìm Tần Lục.
“Tiểu Lục, nếu Kiều Kiều có thể mời được tiểu nha đầu kia, vậy ngươi giúp ta nhờ Kiều Kiều nói một tiếng, nhờ nàng làm thuyết khách mời tiểu nha đầu Lê gia kia tới nhà ta làm nữ đầu bếp đi. Ngươi không biết đâu, lão thái thái nhà ta đã nhắc đi nhắc lại vài ngày nay rồi, chỉ muốn ăn đồ hợp khẩu vị thôi.”
Lộ Thịnh còn lôi cả lão thái thái nhà mình ra, Tần Lục cũng phải bội phục hắn.
“Biểu thúc, ta cũng muốn hỗ trợ ngươi nha. Nhưng nếu Lê Tương tiểu nha đầu kia nguyện ý tới cửa làm nữ đầu bếp, thì ta và Kiều Kiều đã sớm thuê nàng rồi, làm gì phải chờ đến lượt ngươi. Trong lòng người ta chính là không thích tới hậu trạch làm đầu bếp. Nếu bên cô tổ mẫu quá cấp bách, vậy ngươi cứ cho người tới cửa hàng kia mua hai món ăn mang về, cần gì phải làm khó người khác như vậy?”