Thập Tử Nhất Sinh, Ta Xuyên Không Về Làm Ngư Dân - Chương 227
Cập nhật lúc: 2024-10-24 05:40:00
Lượt xem: 37
Chắc hẳn phải gọi phụ mẫu nàng hoặc là biểu tỷ đi khuyên bọn họ mới được, hiện giờ thời gian của nàng không nhiều lắm, cần phải nắm chắc thời gian để đi đặt cửa hàng.
Xét thấy cây đại thụ Tần Lục Gia này dùng rất tốt, nàng cũng không muốn đi nơi khác thuê cửa hàng, vì vậy nàng lại trực tiếp đi tới tòa nhà của Tần Lục Gia, nói chuyện thuê thêm cửa hàng khác với hắn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Thuê cửa hàng của hắn dường như lưu manh du côn cũng không dám tới gây sự, chỉ là đạt được chỗ tốt này cũng phải chi ra thật nhiều tiền, đành vậy, đắt thì đắt đi, dù đắt xắt ra miếng nhưng tiền nào của nấy mà.
“Ngươi vừa nói ngươi muốn lại muốn thuê thêm một gian cửa hàng?”
“Đúng vậy! Tần thúc, lần trước ngươi nói tạm thời trong tay ngươi vẫn còn hai gian cửa hàng một lớn một nhỏ có thể bán thức ăn, hiện tại mới hơn một tháng, không biết có thêm cửa hàng nào trống hay không?”
Tần Lục nghĩ lại một chút, đúng là có thật.
“Cửa hàng quá nhiều, thường xuyên đều sẽ có đủ loại người tới thanh lý hợp đồng thuê, ngươi muốn cửa hàng ư? Đúng là có một gian như vậy. Từ từ để ta đi tìm chìa khóa.”
Lê Tương: “……”
Đúng là hâm mộ tới mức nước mắt cũng rơi.
Cửa hàng quá nhiều, một câu này là mộng tưởng của biết bao nhiêu người.
“À, tìm được rồi. Đi thôi, bây giờ ta sẽ mang ngươi đi xem?”
Lê Tương vội lên tiếng, rồi đi theo Tần Lục ra cửa.
Ngay từ đầu, một đường này vẫn đi cùng đường tới cửa hàng nhà nàng, chẳng qua khi tới cây cầu gần đó lại ngoặt sang bên kia. Hiển nhiên gian cửa hàng kia ở đối diện nhà nàng, chỉ cách một đoạn đường sông.
“Lúc trước gian cửa hàng kia cũng làm mua bán thức ăn, là một tiệm bán cháo, vừa dọn đi được mười ngày, bệ bếp bên trong vẫn chưa kịp tới huỷ đi.”
Nói đến đây, Tần Lục đột nhiên ngừng lại một chút rồi cười nói: “Cũng không phải bởi vì không kiếm được tiền mới dọn đi, ngược lại là khác, vì người ta kiếm được tiền, nên hiện tại đã dọn tới vị trí gần trung tâm hơn rồi.”
Lê Tương: “……”
Nàng ghen tỵ nha, ghen tỵ như vừa ăn phải vài cân chanh đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-tu-nhat-sinh-ta-xuyen-khong-ve-lam-ngu-dan/chuong-227.html.]
“Tần thúc, trong tay ngươi có cửa hàng gần trung tâm thành ư?”
Tần Lục kinh ngạc quay đầu lại nhìn nàng một cái.
“Phu nhân không nói cho ngươi nghe sao? Bất động sản của nàng đâu chỉ có từng này, trung tâm thành cũng có. Chẳng qua mấy căn trong trung tâm thành đều có người thuê rồi, giá cả cũng cực kỳ đắt, tiểu nha đầu ngươi vẫn nên nhìn cái trước mắt thì hơn.”
Hai người nói chuyện một lúc đã đi tới phía trước cửa hàng.
Tình huống chung quanh của nơi này không quá khác biệt với cửa hàng Lê gia, chỉ cách một quãng đường sông thôi.
Lê Tương đứng ở ngay bãi đất trống trước cửa hàng, thò đầu ra nhìn một cái, đã có thể nhìn thấy bậc cầu thang trên bờ sông ngày thường gia đình nàng thường hay xuống múc nước, kỳ thật hai cửa hàng rất gần nhau.
“Nha đầu, bước vào nhìn một cái không?”
“A! Được, ta tới đây!”
Lê Tương vội vàng đi theo vào cửa hàng.
Lần trước qua xem cửa hàng, bên trong bốc ra một cỗ mùi ẩm mốc kinh khủng, nhưng gian cửa hàng này vẫn ổn, cũng đúng, nhà người ta vừa dọn đi không lâu cơ mà.
“Gian này hơi nhỏ, thế nào? Nếu ngươi không thích thì lại đi xuống thêm chút nữa. Ta còn hai gian cửa hàng lớn hơn một chút.”
“Không không không, bé một chút thì tốt hơn.”
Nàng chỉ thuê để làm món thịt hầm bán thôi mà, đâu cần cho khách nhân bước vào cửa hàng ngồi, chỉ cần có chỗ để buôn bán, nhỏ một chút cũng không sao.
Lê Tương nhìn kỹ phía trước phía sau cửa hàng, diện tích nơi này chỉ nhỏ hơn gian cửa hàng kia của nhà nàng mấy mét vuông, dư dả để làm món thịt hầm, hơn nữa, dường như trên lầu cũng có phòng ở.
“Tần thúc, thuê cửa hàng này là thuê cả tầng trên ư?”
“Tự nhiên là cùng nhau.”
“Vậy tiền thuê một tháng bao nhiêu?”
“Một tháng ba ngân bối, cũng giống như gian cửa hàng nhà ngươi đang thuê vậy.”