Thế Giới Mới: Hành Trình Sống Còn - Chương 41: **Cơn Nguy Khó Bất Ngờ**
Cập nhật lúc: 2024-09-23 20:29:07
Lượt xem: 0
Buổi sáng hôm sau, không khí trong thành phố trở nên khác lạ. Mọi người vẫn đang tiếp tục công việc thường ngày, nhưng bầu trời dường như đột nhiên chuyển màu, một cảm giác u ám bao trùm lên tất cả. Linh Phương cảm nhận được sự thay đổi đó ngay khi bước ra khỏi nhà. Đứng trên ban công nhìn xuống, cô thấy người dân vẫn bận rộn trên cánh đồng, nhưng gió thổi mạnh hơn và tiếng gầm rú của các loài quái vật từ xa vọng lại.
Cô nhanh chóng quay trở vào trong, tìm đến **Đình Lâm**, người có nhiệm vụ quan sát và cảnh báo mọi sự bất thường trong khu vực. Đình Lâm là một người thận trọng và luôn có khả năng dự đoán được những mối nguy hiểm từ xa. Anh ấy là một trong những người bảo vệ thành phố bằng cách thông tin sớm để đội quân sẵn sàng đối phó.
“Lâm, có gì đó đang diễn ra phải không?” Linh Phương hỏi ngay khi vừa gặp anh trong khu vực giám sát.
Đình Lâm gật đầu, khuôn mặt anh lộ rõ vẻ căng thẳng. “Chúng tôi vừa phát hiện một nhóm quái vật lớn di chuyển về phía thành phố. Chúng dường như không giống những đợt trước. Chúng không tấn công thẳng mà đang bao vây chúng ta dần từ nhiều phía.”
Linh Phương cảm thấy một sự lạnh lẽo chạy dọc sống lưng. Những cuộc tấn công gần đây của các loài quái vật đã được kiểm soát nhờ sự phối hợp giữa các chiến binh và hệ thống phòng thủ thành phố. Nhưng lần này, có vẻ như kẻ địch đã thay đổi chiến thuật, và sự im lặng này lại là dấu hiệu của một cơn bão sắp đến.
"Chúng ta phải làm gì?" Linh Phương hỏi, ánh mắt lo lắng.
Đình Lâm quay màn hình giám sát về phía cô, chỉ vào hình ảnh một nhóm quái vật đang di chuyển trong rừng rậm cách thành phố không xa. "Chúng chưa tấn công ngay, nhưng chúng ta cần chuẩn bị tất cả mọi người sẵn sàng. Lần này chúng đông hơn rất nhiều."
---
Ngay lập tức, Linh Phương và các chiến binh chủ chốt của thành phố họp bàn tại khu vực trung tâm. **Duy Khôi**, một trong những chiến binh dũng cảm nhất, không giấu được vẻ căng thẳng khi nói: "Chúng ta phải sẵn sàng cho trận chiến lớn này. Tôi đã dẫn đội tuần tra ra ngoài và phát hiện không chỉ có quái vật, mà còn có dấu hiệu của các thế lực bên ngoài khác đang rình rập."
**Khánh Hòa**, một chiến binh phòng thủ, giơ tay nói: "Chúng ta cần tăng cường hệ thống bảo vệ quanh thành phố, đặc biệt là ở phía nam, nơi dễ bị tổn thương nhất."
Linh Phương lắng nghe tất cả những kế hoạch và đề xuất, lòng cô trở nên nặng trĩu. Cô biết thành phố đã trải qua rất nhiều cuộc tấn công, nhưng lần này, cảm giác như cơn nguy hiểm lớn hơn bao giờ hết. Điều mà cô lo ngại nhất chính là sự an toàn của người dân, đặc biệt là những người phụ thuộc vào cô để cung cấp lương thực và sự an toàn.
Cô hướng về phía **Thiên Vân**, một người bạn thân của cô, người có nhiệm vụ trông coi các khu vực trồng trọt. "Vân, chúng ta có đủ lương thực để chịu đựng nếu thành phố bị bao vây không?"
Thiên Vân cau mày, suy nghĩ kỹ lưỡng trước khi trả lời: "Nếu phải nói thật, thì chúng ta không có đủ để sống sót trong thời gian dài. Cây trồng mới bắt đầu cho thu hoạch, nhưng nếu quái vật tấn công vào khu vực nông nghiệp, chúng ta sẽ mất rất nhiều."
Linh Phương hiểu rõ tình hình, nhưng cô không muốn để bất kỳ ai rơi vào tình trạng tuyệt vọng. Cô nhìn mọi người và nói: "Chúng ta đã từng vượt qua những thời khắc khó khăn nhất trước đây. Chúng ta sẽ cùng nhau đối phó với trận chiến này."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./the-gioi-moi-hanh-trinh-song-con/chuong-41-con-nguy-kho-bat-ngo.html.]
---
Buổi tối, khi mọi người đã chuẩn bị đầy đủ cho cuộc chiến sắp tới, Linh Phương dành thời gian kiểm tra các khu vực quan trọng trong thành phố. Cô dừng chân tại khu nhà của người dân, nơi **Hải Đăng**, một trong những người lớn tuổi nhất thành phố, đang chỉ huy đội bảo vệ các gia đình.
"Chị Phương, chị có nghĩ chúng ta sẽ thắng không?" một đứa bé gái tiến tới, đôi mắt tràn đầy lo lắng hỏi cô.
Linh Phương cúi xuống, xoa đầu cô bé. "Chúng ta sẽ không thua, vì tất cả chúng ta đều đang chiến đấu vì nhau. Và khi chúng ta đoàn kết, không có gì có thể làm chúng ta sợ hãi."
Cô bé mỉm cười nhẹ, rồi nhanh chóng chạy đi tìm mẹ. Linh Phương đứng dậy, nhìn theo bóng dáng nhỏ bé đó. Dù trong lòng cô biết rõ, cuộc chiến này sẽ không dễ dàng.
---
Đêm đó, cả thành phố chìm trong sự im lặng căng thẳng. Gió thổi mạnh, và bầu trời tối đen như mực. Những chiến binh như Duy Khôi và Khánh Hòa đứng trên tường thành, mắt luôn dõi về phía rừng xa nơi quái vật có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.
Linh Phương, đứng giữa thành phố, cảm thấy trọng trách nặng nề trên vai. Cô biết rằng không chỉ là chiến đấu với quái vật, mà còn là giữ vững niềm tin cho người dân. Sự bình yên, dù mong manh, vẫn phải được duy trì.
Bất ngờ, tiếng kèn báo động vang lên khắp thành phố. Lần này, không chỉ có quái vật, mà còn có một nhóm thế lực ngoài không gian đang tiến gần.
Cuộc chiến lớn nhất từ trước đến nay đã bắt đầu.
---
Trong tiếng kêu la, mọi người nhanh chóng vào vị trí chiến đấu. Linh Phương nhìn lên bầu trời đen kịt, tay siết chặt thanh kiếm hỗ trợ, dù không có sức mạnh như các chiến binh nhưng cô biết mình không thể đứng yên. Cô sẽ cùng mọi người chiến đấu, bảo vệ thành phố này, bảo vệ mọi thứ mà họ đã cùng nhau xây dựng.
Trận chiến đêm nay, sẽ là thử thách lớn nhất cho tất cả họ.
MEOW